Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 533: Ai Là Người Đau Khổ Nhất 3

Lúc chính Tiết Ngạn Thần thổ lộ anh cũng buôn rầu không tìm thấy từ, càng không biết nên dạy Triệu Quân thế nào.



"Chỉ cần là cậu thật lòng, cho dù cậu dùng từ thế nào cũng không quan trọng.”



"Em, em phải suy nghĩ thật kỹ.”



Triệu Quân vừa suy nghĩ về lời tỏ tình vừa sửa sang lại diện mạo của mình, lấy bộ quần áo quý giá nhất của mình ra mặc vào, chải tóc ti mỉ, và mượn dầu bóng của Đồng Kiến Tân để bôi lên tóc.



Tần Trân Trân đi xe đập đến, cô ay đi xe về huyện thành trước rồi chờ ba người kia ở huyện thành.



Tiết Ngạn Thần và Lạc Tĩnh Nghiên nhìn thấy Triệu Quân gọn gàng nhanh nhẹn, rất có cảm giác giống như muốn đi hẹn hò.



Thậm chí Mạnh Bân còn trêu ghẹo Triệu Quân: “Thanh niên trí thức Triệu, tôi đoán là cậu muốn đi gặp đối tượng đi, biến mình trông giống chú rễ như vậy."



Triệu Quân xua tay: "Vẫn còn sớm, đừng nói bậy, nhanh như vậy đã nói tới động phòng rồi."



"Ai nói vào động phòng, là cậu tự mình nói ra."



"Ha ha ha ha, cậu chưa nói cậu chưa nói, là tôi hiểu lầm cậu."



Trong tiếng trêu ghẹo của các thanh niên trí thức khác, Triệu Quân cùng Tiết Ngạn Thần và Lạc Tĩnh Nghiên cùng nhau rời khỏi khu nhà ở của thanh niên trí thức.



Lạc Tĩnh Nghiên và Tiết Ngạn Thần còn muốn đến nhà họ Tần để Tiết Ngạn Thần tạm biệt bà lão Tần, đương nhiên Triệu Quân cũng đi cùng bọn họ.



Khi bà lão Tần biết Tiết Ngạn Thần sẽ trở lại quân đội, bà cụ hơi ngạc nhiên cũng rất không nỡ.



"Bà còn tưởng rằng cháu ngoại bà sẽ ở đây làm thanh niên trí thức, sau này có thể thường xuyên ở cạnh bà, không ngờ lại phải tách ra nhanh như vậy. Chờ đến khi cháu trở lại quân đội thì sau này cơ hội gặp mặt sẽ càng ít hơn.”



Bọn họ không muốn làm cho bà cụ buồn, nhưng có một số việc không thể làm gì được, Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Bà nội, anh ấy đi rồi thì còn có cháu ở đây. Cháu sẽ thường xuyên đến thăm bà, ở cùng bà.”



Lúc này bà cụ mới mỉm cười: "Ngạn Thần đi thì đi, có Tĩnh Nghiên bên cạnh bà là đủ rồi."



Tiết Ngạn Thần: "..."



Mặc dù anh biết địa vị của mình trong lòng bà nội đã bị Lạc Tĩnh Nghiên đánh bại từ lâu, nhưng trong lòng anh vẫn rất vui vẻ.



Họ trò chuyện với bà cụ một lúc rồi họ phải đến rạp chiếu phim.



Bà lão Tần nhìn thấy Triệu Quân chính người thanh niên lần trước đặc biệt mang đồ tới để cảm ơn Trân Trân nhà mình. Vừa rồi bà cụ còn phát hiện người thanh niên này đang lén lút nhìn trộm Trân Trân nhà bà cụ.



"Chàng trai trẻ, cậu cũng phải trở về quân đội cùng Ngạn Thần sao?"



"Vâng bà, chúng cháu là đồng đội."



"Được được được, rất tốt, tuổi còn trẻ, bảo vệ đất nước, một thanh niên rất tuyệt."



"Cảm ơn bà khích lệ."



Triệu Quân cười đến sắp nở hoa trên mặt, điều này chứng tỏ bà nội Tần rất hài lòng với anh ấy, hy vọng những người khác trong nhà họ Tần cũng sẽ nhìn nhận anh ấy như vậy. Bon người bọn họ cùng nhau ra ngoài, khi đến cửa rạp chiếu phim ở huyện, Triệu Quân đi vào mua phiếu xem phim. Trước khi vào bàn anh ấy muốn mua đồ ăn vặt và nước ngọt, nhưng đã bị Tiết Ngạn Thần giành trước một bước.



"Cậu cần mua phiếu xem phim là được còn đồ khác tôi sẽ mua."



"Anh Thần, em biết anh sẽ không lỡ giết em."



Tiết Ngạn Thần không nói gì. Triệu Quân thấy anh mua xong đậu phộng hạt dưa và bỏng ngô còn mua một chai soda lạnh rồi nhét vào trong quân áo.



"Anh Thần, nước ngọt đó gần như đông lạnh thành đá, anh để trong quần áo không lạnh sao?" "Cũng không phải đóng băng cậu, cậu đừng suy nghĩ nhiều như vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận