Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 735: Cố Ý Lại Gần 2

Không hoàn toàn phù hợp thì tìm người gần với điều kiện đi.



Trong đầu cô thầm liệt kê ra vài người.



Lại Xuân Thảo? Tôn Điềm Điềm? Giang Mãn Nguyệt? Đồng Kiến Tân? Người học sinh đeo mắt kính ở thôn Tây? Bà cô thích ăn kẹo ở thôn Đông? Đại đội trưởng?



Nghĩ tới nghĩ lui, cô ta quyết định xuống tay từ những người này, nhưng không có nghĩa là cô ta không thử thăm dò những người khác, chỉ là đặc biệt lưu ý những người này, tuyệt đối không bỏ lỡ. Lý Hồng Anh ở nhà nghỉ ngơi một ngày, đã khôi phục được kha khá thể lực. Ngày hôm sau, đại đội trưởng gọi người trong xã và thanh niên trí thức xuống rộng làm công, cô ta cũng phải đi.



Lạc Tĩnh Nghiên và Lý Cửu Thúc vẫn đi làm ở phường rượu. Công việc đồng áng không liên quan gì tới bọn họ.



Buổi sáng, Lý Hồng Anh nấu cơm sáng cho mình. Cô ta vốn muốn nhân dịp mẹ Lưu và Lưu Ái Quốc không ở nhà, lặng lẽ làm ít thức ăn ngon. Nhưng trong nhà chỉ có ít ngũ cốc, cũng chỉ có thể làm bánh bột ngô ngũ cốc.



Cuộc sống này cô ta càng trải qua lại càng thấy khó chịu, chỉ muốn rời khỏi nơi này thật sớm. Lúc Lạc Tĩnh Nghiên di tới phường rượu, mới tới cửa nhà họ Lưu đã nghe thấy tiếng động bên trong, nhưng cô không nhìn vào trong xem, dù sao người bên trong cũng không liên quan gì tới cô.



Dù là hai mẹ con nhà họ Lưu kia, hay là Lý Hồng Anh, cô cũng chỉ muốn nước sông không phạm nước giếng với bọn họ. Đặc biệt là Lý Hồng Anh, coi như người xa lạ là tốt nhất.



Lúc này Lý Hồng Anh đang đi từ bên trong ra. Cô ta không biết Lạc Tĩnh Nghiên có nhìn thấy cô ta hay không, dù sao thi cô ta cũng nhìn thấy Lạc Tĩnh Nghiên.



Cô ta thấy Lạc Tĩnh Nghiên tốt hơn nhiều người, mà cô ta lại mới trải qua cuộc tìm kiếm không gian thất bại. Bây giờ thấy Lạc Tĩnh Nghiên cái gì cũng được nên nỗi lên lòng ghen ti.



Trong lòng cô ta dĩ nhiên không muốn nhìn Lạc Tĩnh Nghiên tốt, dựa vào cái gì mà Lạc Tĩnh Nghiên lại có thể tốt hơn cô ta.



ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ



Nhưng cô ta đột nhiên nhớ tới một chuyện, Lạc Tĩnh Nghiên tốt có khi sẽ có lợi cho cô ta.



Bây giờ cô ta đang ở trong thời kỳ nghèo túng, chỉ bằng lợi dụng quan hệ chị em họ của mình và Lạc Tĩnh Nghiên, nịnh bo Lạc Tĩnh Nghiên chút, nói với Lạc Tĩnh Nghiên nhiều lời hay ho khen ngợi cô ta. Nếu Lạc Tĩnh Nghiên cũng có thể cho cô ta vào phường rượu làm việc, cô ta cũng không cần dãi nắng dam mưa ở ngoài đồng.



Ai mà không muốn tranh thủ có được một công việc tốt, chỉ cần da mặt dày chút là có thể bớt chịu khổ, cực kì đáng giá.



Cô ta vội vàng vẫy tay với Lạc Tĩnh Nghiên: “Tĩnh Nghiên.”



Lạc Tĩnh Nghiên không muốn phản ứng lại cô ta, giả vờ không thấy cô ta nhìn qua mà tiếp tục đi thẳng về phía trước, thậm chí còn không quay đầu lại.



Lý Hồng Anh không cam lòng, Lạc Tĩnh Nghiên không nghe thấy tiếng cô ta gọi sao?



Cô ta đuổi theo vài bước rồi kêu lớn: “Em họ Tĩnh Nghiên.”



Lạc Tĩnh Nghiên vẫn không để ý tới cô ta, thật sự coi cô ta là không khí.



Cô ta cắn môi, tiếp tục mặt dày đuổi theo: "Em họ Tĩnh Nghiên, em từ từ, đừng đi vội, chị có chuyện quan trọng muốn nói với em."



Lạc Tĩnh Nghiên đã sớm nhận thấy Lý Hồng Anh tới gần. Vừa rồi không để ý tới Lý Hồng Anh là vì không muốn liên quan với cô ta quá nhiều, không ngờ đối phương lại mặt dày tới vậy.



Xem ra ngó lơ cô ta cũng vô dụng.



Lúc Lý Hồng Anh còn cách cô ta khoảng bảy tám mét, cô đột nhiên khom người nhặt một cục đá nhỏ trên mặt đất, xoay người ném lên đầu gối Lý Hồng Anh. Lý Hồng Anh đột nhiên cảm giác được đầu gối đau, a một tiếng, theo bản năng dừng bước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận