Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 1086: Đòi Bồi Thường 1

Ban đầu anh ta cũng không nghĩ nhiều, nhưng bây giờ, khi đã nhìn thấy người phụ nữ này, làm anh ta như đoán được điều gì đó.



Vợ của anh ta bình thường ra ngoài sẽ không che mặt, hôm nay lại quấn khăn lụa, chẳng lẽ cô ấy đã phát hiện ra điều gì đó.



Anh ta nắm lấy tay của Tiết Ninh Nam, kéo cô sang một bên, dò hỏi: "Vợ à, em nói thật cho anh biết đi, có phải em đã biết người phụ nữ này có vấn đề hay không?"



Tiết Ninh Nam biết anh ta đã phát hiện ra điều gì, cũng không che giấu nữa. "Thanh Tùng, anh cũng thấy rồi đúng không, cô ấy nhìn quá giống người nhà của em, ngày đó, em hỏi cô ấy, cô ấy bằng tuổi em, lại sinh cùng một bệnh viện với em nữa. Thanh Tùng, em thực sự rất sợ, dợ rằng cô ấy mới là con gái ruột của cha mẹ em. Anh có biết không? Cô ấy, cô ấy là bị cha mẹ của mình bán đến đây. Em sợ em với cô ấy là bị ôm nhằm từ khi còn nhỏ, em không muốn cô ấy trở về nhà họ Tiết, cũng không muốn trở về gia đình thật của em."



Tống Thanh Tùng suy nghĩ một lát, nếu cha mẹ vợ của mình là người tham gia vào việc buôn bán người, sợ là về sau sẽ ảnh hưởng tới sự nghiệp của mình.



Dù cho bây giờ quan hệ của mình với người nhà họ Tiết không tốt lắm, nhưng chỉ cần Tiết Ninh Nam là con gái nhà họ Tiết, đến thời khắc mau chốt, người nhà họ Tiết sẽ không bỏ mặc bọn họ.



"Vợ à, em sợ người nhà họ Tiết đến đây sẽ phát hiện người phụ nữ này sao.”



"Ừm, nếu bà nội em hay Lạc Tĩnh Nghiên tìm thấy cô ta, bà nôn vốn đã không thích em, Lạc Tĩnh Nghiên thì khỏi phải nói rồi, chắc chắn cô ta ước gì em không phải là con gái nhà họ Tiết. Nếu bọn họ tìm thấy người phụ nữ này, nhất định sẽ sinh nghi, một khi phát hiện em không phải con gái ruột nhà họ Tiết, không chừng bọn họ sẽ đoạn tuyệt quan hệ với em ngay lập tức, có khi còn oán hận em cướp mất của người phụ nữ đó hai mươi năm được sống trong nhung lụa, sẽ trả em về cho cha mẹ ruột của em, Thanh Tùng, em không muốn như vậy."



Tống Thanh Tùng trầm tư một lúc,'Cho nên, không phải là trong rau xanh có độc đúng không."Chỉ là thủ đoạn mà vợ của anh ta nghĩ ra để đuổi người phụ nữ này đi thôi.



Tiết Ninh Nam im lặng, không trả lời.



Tống Thanh Tùng nói: "Nếu người phụ nữ này đã dùng thức ăn có độc để hại chúng ta, anh nhất định sẽ không bỏ qua cho cô ta."



Tiết Ninh Nam nở nụ cười, cô ta biết chắc rằng Tống Thanh Tùng sẽ giúp cô ta, người đàn ông này cũng sợ bản thân bị liên lụy.



"Vợ à, vậy chúng ta cùng đi tìm cô ta nói cho ra lẽ."



Hai người đi đến trước mặt Thịnh Du Vãn, Tống Thanh Tùng không chút khách khí nói: "VỊ đồng chí này, xin hãy đi đến cực cảnh sát tới tôi một chuyến, hôm trước tôi cùng vợ ăn đồ nhà cô bán, cả hai chúng tôi đều bị ngộ độc, bị tiêu chảy cả ngày mới đỡ, thiếu chút mat mạng. Tôi hoài nghi cô cố tình đầu độc, phiền cô đi với tôi đến đồn cảnh sát một chuyến."



Thịnh Du Van nghe được lời nói của anh ta, giật nảy mình.



Người làm ăn sợ nhất đó là có người gây sự, người đàn ông này còn muốn dẫn mình tới cục cảnh sát, cô cảm thấy vô cùng sợ hãi.



Lại nhìn người phụ nữ đang đứng bên cạnh, là người lần trước mua đồ ăn của mình, còn đúng nói chuyện với mình một lúc.



Cô ấy cũng không biết đồ ăn của mình có vấn đề gì hay không, bởi vì cô ấy từng nghe nói rằng nếu đồ ăn mà bị chuột từng ăn phải thuốc chuột cắn, cũng sẽ nhiễm phải thuốc chuột.
Bạn cần đăng nhập để bình luận