Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 370: Đưa Ông Táo Về Trời 2

Lạc Tĩnh Nghiên kêu bà nội Trương cùng nhau qua đây, trước tiên đưa mấy cây kẹo ông Táo cho bà cụ ăn.



Bà nội Trương ăn hai miếng, bùi ngùi nói rằng: "Ấy, kẹo ông Táo này quá ngon rồi, còn ngon hơn so với những năm trước bà ăn.” Bà nội Trương nói.



"Con cũng cảm thấy vậy, tay nghề của Tĩnh Nghiên thật không tệ." Mẹ Lạc nói.



Ngay cả ba Lạc vẫn luôn cảm thấy tay nghề nấu ăn của mình đứng đầu cả nhà, cũng không thể không khâm phục con gái. "Tĩnh Nghiên, sau này tay nghề nấu ăn của con đứng thứ nhất trong nhà của chúng ta."



Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Ba, chỉ dựa vào một chút kẹo ông Táo, thì ba đã không tin tưởng bản thân mình nữa rồi sao?"



"Nếu không thì hai cha con chúng ta so tài một chút, xem rốt cuộc ai mới là thần nấu ăn trong nhà." Ba Lạc cười nói.



"Được đó, ba. Nếu như ba thua thi đấu, thì ba đừng có khóc đó nha.”



"Không đâu, ba của con chưa từng khóc ngoại trừ lúc ông nội và bà nội con qua đời, lúc mẹ của các con sinh các con, thì những thời điểm khác chưa từng rơi nước mắt bao giờ đâu." Me Lạc nói: "Hai cha con các người thật sự muốn đấu sao? Vậy thì chúng tôi há chẳng phải là có lộc ăn rồi."



Lạc Irường Thiên giơ tay hoan hô: "Con ủng hộ chị và ba thi đấu, hai người tốt nhất nên so xem thịt của ai xào thơm hơn."



"Con là cái đồ tham ăn!" Ba Lạc và mẹ Lạc cùng nhau cười quở mắng cậu, Lạc Trường Thiên không phục: “Tại sao hai người lại nói con như vậy chứ, hai người cũng là đồ tham ăn, ba là người sành ăn nhất trong nhà chúng ta."



"Ha ha ha ha.”



Ba Lạc thay đổi chủ đề, hỏi Lạc Tĩnh Nghiên rằng: "Tĩnh Nghiên, con xem chúng ta thi đấu làm món ăn nào?” Lạc Tĩnh Nghiên thấy ba Lạc quả thật đang có hứng thú, nên nói rằng: "Hôm nay là tết ông Táo, chúng ta làm món ăn mặn di, thịt lợn úp cải mai thì sao?"



"Thịt lợn úp cải không?” Lạc Trường Thiên nói: "Tại sao không có cải mà lại vẫn phải thêm một chữ "cải" vậy?"



Ba Lạc uốn nắn cậu: "Không phải chữ mei trong không có, mà là chữ mai trong hoa mai, cải mai là một loại cải."



* Tên món ăn là 梅菜扣肉,Lac Trường Thiên nghe nhằm thành 没菜扣肉 vì chữ § và chữ 3$ đồng âm là méi, 梅菜 là cải mai, còn 3$ là không có cải.



Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Em trai, chị đố em máy câu nha." "Chị nói đi."



Ba Lạc và mẹ Lạc cũng rất có hứng thú với câu đố chữ, mẹ Lạc nói: "Tinh Nghiên, con nói đi, chúng ta cũng đoán thử."



Lạc Tĩnh Nghiên: "Chỉ có một đồng cỏ, đoán một loại hoa cỏ."



Cô nói xong, bốn người còn lại liền lập tức chìm đắm trong suy nghĩ.



Hai phút sau, ba Lạc giơ tay đầu tên: "Hoa mai, có đúng hay không.”



"Ba thật giỏi, trả lời đúng rồi. Bởi vì trên đất chỉ có cỏ không có hoa, vì vậy là không hoa - hoa mai”."



* Chữ ‡§ và chữ 3$ đồng âm là méi, cho nên 3X? nghĩa là không hoa đồng âm với 梅花 nghĩa là hoa mai.



Lạc Tĩnh Nghiên nói tiếp: "Phía trước lại có một đồng cỏ, vẫn đoán một loại hoa cỏ."



Mấy người nhíu mày lại suy nghĩ tìm tòi một hồi lâu, đều không nghĩ ra, Tiết Ngạn Thần nói: "Cũng không hoa - hoa mai dại”, có đúng không?”



* Từ 也 nghĩa là cũng với từ 野 nghĩa là hoang dại đồng âm là yš (dã).



"Câu trả lời chính xác. Vẫn là đồng cỏ ban đầu, có một đám dê đến, đoán một loại trái cây."



Máy người họ lại chìm vào trong suy nghĩ, Lạc Trường Thiên giơ tay dùng sức gãi đầu, bày ra bộ dạng cố gắng suy nghĩ, cuối cùng cũng thông suốt: "là cỏ mắt - dâu tây*."



* 草没 la cỏ mất, đọc là căo mei, 草莓 là dâu tây cũng đọc là căo mát.



"Em cũng đoán đúng rồi."





Chuong 371: Nau An 1


Chuong 371: Nau An 1
Bạn cần đăng nhập để bình luận