Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 983: Không Kiêng Dè Gì Cả 1

Chuong 983: Khong Kieng De Gì Cả 1



Cô ta lau nước mắt rồi đứng dậy sau đó đi khỏi phòng thẩm vấn.



Sau đó sư đoàn trưởng Lý cũng chuẩn bị ra ngoài, trước khi đi ông ta còn đặc biệt liếc nhìn Trương Minh và Trần Kinh.



"Hai người ở đây bảo vệ tiểu đoàn trưởng Tiết, cậu ấy rất mạnh nên đừng để cậu ấy chạy thoát"



"Rõ, sư đoàn trưởng, sư đoàn trưởng yên tâm, chúng tôi chắc chắn sẽ canh giữ thật kỹ nghi phạm.”



"Còn chuyện này nữa.”



Sư đoàn trưởng Lý lại dặn dò ho: "Quan khu cua chung ta da xuất hiện một kẻ làm 6 nhục quân uy, vì lo nghĩ cho danh tiếng của quân khu nên không có ai trong số hai người được phép tiết lộ ra ngoài dù chỉ một chữ, hiểu chưa?"



"Hiểu rồi ạ."



Sau khi sư đoàn trưởng Lý đi rồi, Trương Minh cười nhạt bước đến gần Tiết Ngạn Thần chua chát nói: "Tiểu đoàn trưởng Tiết, tôi khâm phục anh từ lâu rồi, tôi ngưỡng mộ những quân công hiển hách của anh, khâm phục năng lực mạnh mẽ của anh nhưng tôi không ngờ anh lại là tên cầm thú lén lút ức hiếp đồng chí nữ."



Anh ta nghiến răng nghiến lợi nói, khi đi đến gần Tiết Ngạn Thần thì anh ta còn cố tình đụng mạnh vào người của Tiết Ngạn Thần, Tiết Ngạn Thần bị trói nên trong khoảnh khắc đó không thể giữ thăng bằng được mà bị ngã, bởi vì vị trí của anh gần với tường hơn nên đầu anh bị đập vào tường trước tạo ra một tiếng bụp rất lớn, sau đó cả người anh ngã xuống đắt.



Ngay lập tức Trương Minh và Trần Kinh bật cười lớn.



Trần Kinh lạnh lùng nói: "Tiểu đoàn trưởng Tiết, lần này ngã nặng lắm nhỉ, đầu anh sưng vù rồi kìa. Ôi chao, ai bảo anh giữ thăng bằng kém, chúng tôi chỉ trói tay trói chân của anh thôi mà anh đã không đứng lên được rồi. Hóa ra năng lực của anh cũng không mạnh lắm, vậy chúng tôi ngưỡng mộ anh là sai rồi sao?"



Bọn họ không thừa nhận rằng vừa rồi là bọn họ cố tình đẩy ngã Tiết Ngạn Thần.



Trương Minh lắc đầu tặc lưỡi hai lần: "Tôi luôn nghĩ tiểu đoàn trưởng Tiết của chúng ta là thần có đấy, có một cơ thể kim cang bất hoại nên gặp mấy chuyện va chạm này cũng chẳng có chuyện gì. Ai da, cậu nhìn người ta đi, thậm chí cau mày còn không có đây này nên chắc là không đau đâu, tôi muốn sờ thử xem đầu của tiểu đoàn trưởng Tiết có sưng không, liệu có phải được làm bằng sắt thép không."



Thế là anh ta bước đến trước mặt Tiết Ngạn Thần rồi ngồi xổm xuống thò tay ra sau đầu của Tiết Ngạn Thần nhưng anh ta da tum lấy tóc của Tiết Ngạn Thân.



Dù tóc của anh chỉ dài có một tấc nhưng anh ta đã túm lấy và nhỗ ra một lọn tóc, ở chỗ chân tóc còn lộ ra vết máu đỏ tươi.



Trương Minh lại coi đây là một trò cười, anh ta nói với Trần Kinh: "Ôi chao, cậu xem này, trên tóc có máu đấy. Hóa ra tiểu đoàn trưởng Tiết không phải làm bằng sắt thép mà cũng bằng xương bằng thịt như chúng ta thôi."



Trần Kinh lại càng cười lớn hơn.



Trương Minh nhìn thấy khuôn mặt đầy căm phẫn của Tiết Ngạn Thần thì vội vàng giả vờ xin lỗi anh: "Tiểu đoàn trưởng Tiết, xin lỗi nhé, tôi không cố ý làm thế đâu. Chỉ là tôi muốn sờ thử xem đầu của anh có bị sưng lên hay không thôi, ai biết được da đầu của anh lại bị xây xát như vậy, thật sự không phải do tôi làm đâu."



"Tôi nghĩ là do tiểu đoàn trưởng Tiết làm nhiều chuyện trái lương tâm quá nên ông trời không thể chịu được nữa nên ngam cố ý trừng phạt anh ấy đấy. Tiểu đoàn trưởng Tiết à, tôi thấy hay là anh cứ quang minh chính đại thừa nhận chuyện mình đã làm với đồng chí nữ đó đi để tránh lương tâm bắt an."



Tiết Ngạn Thần nghĩ rằng đối phương đang có ý chỉnh mình nên cho dù anh có nói cái gì thì đối phương cũng sẽ không bỏ qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận