Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 889: Nửa Đêm Hành Động 3

Không có quán rượu, sau này những người đó sẽ không thể kiếm tiền được nữa, mẹ anh ta cũng sẽ không phải suốt ngày cứ ghen tị rồi lại thở dài nữa.



Thực ra, trong lòng anh ta cũng rất ghen tị với những người có tiền, anh ta thấy bạn bè lớn lên cùng anh ta đều được mua quan áo mới, còn anh ta thì không, mặt mũi ít nhiều cũng không thể chịu đựng được việc này.



Mẹ kiếp, nếu mấy người không cho ông đây làm giàu, ông đây sẽ trực tiếp cắt đứt con đường làm giàu của mấy người.



Tất cả mấy người cũng đừng mong có thể sống tốt.



Anh ta quyết định vào nửa đêm hôm nay sẽ hành động, chờ đến khi mọi người đã ngủ say, trong quán rượu lại vắng người, anh ta sẽ qua đó để làm chuyện này.



Trước đây, sau khi ăn bữa tối, chẳng bao lâu anh ta sẽ lên giường đi ngủ, cùng Đỗ Nghệ Nam làm vận động một hồi rồi mới ngủ thiếp đi.



Nhưng anh ta sợ nửa đêm ngủ quên không dậy được, vì vậy, anh ta quyết định sẽ ngồi thức đến nửa đêm, mới ra ngoài châm lửa đốt Quán rượu.



Đỗ Nghệ Nam sau khi lên giường, thấy anh ta vẫn luôn ngồi như thế mà không ngủ, liền hỏi: "Tam Cường, sao anh còn chưa ngủ nữa?"



"Anh, anh không ngủ được, em đi ngủ đi."



Đỗ Nghệ Nam cảm thấy mình có gì đó không đúng lắm: "Tam Cường, anh thường đi ngủ rất sớm. Hôm nay anh sao vậy? Có chuyện gì rồi đúng không?"



"Không có gì hết, chỉ là anh không ngủ được thôi."



"Ngày mai chúng ta phải đi làm đó. Nếu không nghỉ ngơi tốt thì ngày mai chúng ta sẽ không thể làm việc được đâu."



Hồ Tam Cường nghe lời cô ta nói mà đau đầu, trong lòng sốt ruột nói: "Em cứ đi ngủ trước đi, đừng lo cho anh, anh muốn ngủ lúc nào mà chẳng được. Mấy cô gái các em, chuyện de quản còn nhiều hơn chuyện của anh, ngủ đi."



Đỗ Nghệ Nam vừa bị mắng như vậy, đột nhiên trở nên tức giận lên.



Cô ta hừ mũi, quay người sang bên kia, để lại cho Hồ Tam Cường một bóng lưng.



Thực ra, từ năm ngoái cô ta đã buộc phải kết hôn với nhà họ Hồ, sau gần một năm, cô ta đã sớm thích nghi với cuộc sống ở nhà họ Hồ, và cũng chấp nhận rằng cô ta sẽ sống như vậy từ nay về sau, vì vậy, bây giờ cô ta cũng đang sống yên yên on on một cuộc sống bình thường với Hồ Tam Cường.



Cô ta quay lưng lại với Hồ Tam Cường, suy nghĩ một lúc. Hành động bất thường của Hồ Tam Cường khiến cô không khỏi nghĩ rằng có phải là anh ta có phụ nữ ở bên ngoài hay không. Hồ Tam Cường không ngủ, là đang chờ mình ngủ rồi, sau đó ra ngoài tìm phụ nữ.



Hừ, cô ta không ngờ rằng Hồ Tam Cường muốn hay không muốn gì thì cũng có thể tìm được phụ nữ ở bên ngoài.



Cô ta chợt nghĩ với điều kiện của Hồ Tam Cường, cho dù anh ta có ra ngoài tìm phụ nữ, anh ta cũng sẽ không tìm được ai tốt hơn cô ta.



Ngoại trừ góa phụ của một người đàn ông đã chết thì ai quan tâm đến anh ta chứ?



Nhưng mà, Hồ Tam Cường dù xấu đến đâu thì anh ta vẫn là người đàn ông của cô, cô phải chăm sóc thật tốt cho người đàn ông của mình, không để anh ta bị con cáo nào quyến rũ bên ngoài dụ dỗ đi được.



Vì vậy, cô ta giả vờ ngủ, muốn chờ cho đến khi Hồ Tam Cường ra ngoài, sau đó sẽ lặng lẽ đi theo Hồ Tam Cường, để bắt quả tang họ ngay tại chỗ, xem sau này Hồ Tam Cường có dám làm điều đó nữa hay không.



Sau khi Hồ Tam Cường ngồi trong phòng được hai tiếng, anh không thể nhịn được nữa, mí mắt trên và dưới bắt đầu đấu tranh với nhau.



Anh ta đi ra ngoài rửa mặt bằng nước lạnh rồi quay lại tiếp tục ngồi chịu đựng cơn buôn ngủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận