Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 961: Đòn Đả Kích 1

"Bà nội, Tĩnh Nghiên, hai người ăn thịt ba chỉ xào măng đông không?"



Khi Tiết Ngạn Thần rời khỏi cửa số thì tự nhiên ánh mắt của Lý Tuyết cũng dõi theo anh, khi cô ta nhìn thấy Tiết Ngạn Thần bước đến trước mặt một cô gái rất xinh đẹp thì ngay lập tức tim của cô ta thắt lại.



Người phụ nữ đó đẹp hơn cô ta nhiều, tự nhiên có thứ cảm giác thù địch dâng lên trong lòng cô ta.



Mà thật sự Lạc Tĩnh Nghiên xinh đẹp hơn cô ta, mặc dù cô ta không muốn thừa nhận nhưng cũng không thể phủ nhận vì chính mắt của cô ta đã nhìn thấy.



Nhưng mà đây còn chưa phải là chuyện khiến cô ta thất vọng nhát.



Cô ta nhìn thấy Tiết Ngạn Thần và cô gái đó vô cùng thân mật, khi anh nói chuyện với cô gái đó thì hình như trong mắt anh có ánh sáng lấp lánh, khóe môi của anh cũng tự nhiên cong lên giống như niềm vui trong lòng hiện rõ lên khuôn mặt vậy.



Thậm chí cho đến bây giờ anh còn chưa từng nhìn kỹ cô ta một lần nào.



Âm thanh ừ vừa rồi cũng vô cùng lạnh lẽo giống như là cô ta đang nợ anh mấy trăm tệ.



Mối quan hệ giữa anh và cô gái ấy là gì? Ba của cô ta nói Tiết Ngạn Thần chưa có người yêu, trong quân khu cũng không có tin tức gì về việc anh có người yêu... chẳng lẽ cô gái này là em gái của anh?



Cô ta đứng bên cửa so nhìn về phía đó với vẻ mặt mất mát, đồng thời Lạc Tĩnh Nghiên cũng đã phát hiện ra cô ta từ lâu rồi, rõ ràng là cô ta đang cố ý tiếp cận Tiết Ngạn Thần.



Lạc Tĩnh Nghiên nói với Tiết Ngạn Thần: "Món ăn ở tiệm cơm quốc doanh này khác với món ăn của tiệm cơm quốc doanh ở huyện An, em và anh đi xem thử còn món gì ngon nữa không.”



"Được."



Thật sự Tiết Ngạn Thần rất muốn nắm tay cô nhưng vì ái ngại những ánh mắt của người khác xung quanh nên anh chỉ đi sóng đôi bên cô.



Lạc Tĩnh Nghiên đi đến trước tắm bảng đen trước Tiết Ngạn Thần một bước, lúc này Lý Tuyết vẫn còn ở đó chờ đợi cuộc "gặp gỡ" thứ hai với Tiết Ngạn Thân.



Hai cô gái đứng rất gần nhau, khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ như hoa sen mới nở của Lạc Tĩnh Nghiên đã hoàn toàn xuất hiện trước mặt Lý Tuyết. Lý Tuyết phải chịu đòn đả kích thứ hai về diện mạo của cô nên lại càng thêm tự thẹn kém người.



Cô ta cho rằng diện mạo của mình rất xuất chúng, đừng nói trong quân khu không có ai đẹp hơn cô ta mà cho dù ở bên ngoài cũng khó có thể tìm được một cô gái có diện mạo xuất sắc hơn cô ta.



Nhưng mà Lạc Tĩnh Nghiên đang ở trước mắt cô ta đã ngay lập tức khiến cô ta không còn chút tự tin nào về diện mạo của mình nữa.



Cô ta cố gắng hít một hơi thật sâu để giữ cho tâm trạng bình tĩnh. Không sao cả, dù sao thì cô gái này cũng chỉ là em gái của Tiết Ngạn Thần mà thôi, Tiết Ngạn Thần có ngoại hình xuất chúng thì em gái của anh cũng nên khuynh quốc khuynh thành.



Cô ta không thể có bụng dạ hẹp hòi như vậy được, ngay cả em gái của anh cũng không chịu được.



Cô ta lấy hết can đảm hỏi Tiết Ngạn Thần lần nữa: "Tiểu đoàn trưởng Tiết, trông em gái anh xinh đẹp thật!"



"Em gái?"



Lạc Tĩnh Nghiên và Tiết Ngạn Thần đồng thời ngạc nhiên nhưng lại cảm thấy buồn cười.



Tiết Ngạn Thần nói: "Cô ấy không phải em gái tôi."



Nếu được coi là em gái thì cũng chỉ có thể là cô gái yêu dấu của anh.



"Vậy cô ấy là chị gái của anh sao?"



Dù thế nào thì cũng không phải là người yêu của anh, từ tận đáy lòng cô ta không muốn chấp nhận cô gái trước mặt là người yêu của Tiết Ngạn Thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận