Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 460: Xử Lý Vấn Đề Nhà Cửa 1

Chuyện này xảy ra vào đêm thứ tám Triệu Văn Tùng ở với Lại Xuân Thảo, Lại Xuân Thảo yêu cầu một tư thế có độ khó cao, Triệu Văn Tùng làm thế nào cũng không thỏa mãn được cô ấy, sau đó cô ấy cũng không yêu cầu quá đáng nữa, giảm độ khó xuống, nhưng cho dù đã giảm độ khó nhưng Triệu Văn Tùng cũng không thể làm được, Lại Xuân Thảo trong lúc tức giận đã đánh một cú vào đó.



Vốn dĩ là nơi yếu ớt nhất, lại bị cô ấy giày vò lâu như vậy, sớm đã mệt mỏi đến không chịu nỗi, bây giờ lại bị cô ấy đánh như vậy, Trieu Van Tung kho nen dau don, cộng thêm sự mệt mỏi trong mấy ngày nay liền ngắt đi.



Đợi khi anh ta tỉnh lại, Lại Xuân Thảo lo lắng sức khỏe của anh ta có vấn đề liền kêu anh ta thử xem còn "đứng" được nữa không, kết quả sau khi anh ta thử nhiều lần, cho dù Lại Xuân Thảo đưa ra chỉ thị nào thì anh ta cũng lực bất tòng tâm.



Lại Xuân Thảo nhất thời hoảng sợ, Triệu Văn Tùng mất đi năng lực đó, vậy tính phúc sau này của cô ấy phải làm sao, không lẽ tuổi còn trẻ mà thủ hoạt quả (?).



(*) Thủ hoạt quả: người chồng/ người yêu còn sống nhưng không gần gũi với mình (đủ loại phụ tình, có thể vì anh ta bất lực trong chuyện chăn gối, anh ta không yêu mình nhưng vẫn cưới mình), mà người vợ/người yêu không thể ly hôn/chia tay được, bị trói buộc với anh ta.



Bây giờ trong tư tưởng của cô ấy vẫn không có chuyện người phụ nữ đề xuất ly hôn.



Người phụ nữ lúc này ly hôn đa số là bị nhà chồng và người chồng ghét bỏ, do đối phương là người đề ra ly hôn, còn người phụ nữ là người bị đuổi ra khỏi nhà, là sự tồn tại rất mất mặt, đi trên đường sẽ bị người khác chỉ trỏ.



Có người phụ nữ còn trẻ mà chồng mắt sớm, vì để bảo vệ danh tiết mà lựa chọn không tái giá, cam tâm tình nguyện ở góa.



Nên Lại Xuân Thảo không thể nào nghĩ đến chuyện ly hôn, cô quyết tâm cho dù dùng biện pháp nào cũng phải trị khỏi Triệu Văn Tùng.



Khung cảnh thay đổi.



Buổi sáng, Lạc Tĩnh Nghiên đổ sữa bò tươi cướp được ở chỗ Trang Phi Phi ra bát, buổi sáng lúc Lạc Trường Thiên ăn sáng, cô sẽ làm nóng cho cậu uống.



"Đây là sữa bột chị pha, rất có dinh dưỡng, em uống sẽ có công dụng tăng chiều cao."



Lạc Trường Thiên ngửi được mùi thơm nồng của sữa, vươn lưỡi ra liếm môi, chị thật tốt với cậu.



"Chị, sữa bột này chắc mắc lắm đúng không.” "Chị có cách lấy được, em cứ yên tâm uống đi."



"Cám ơn chị."



Ngày thứ hai Lại Xuân Dương bị bắt, Tiết Ngạn Thần bởi vì buổi tối bắt người nên không có nghỉ ngơi, liền nghỉ ngơi trong khu nhà ở của thanh niên trí thức, không đến đại đội Thắng Lợi, đến này thứ ba anh mới đến tìm Lạc Tĩnh Nghiên.



Lạc Tĩnh Nghiên muốn kiểm chứng thử Tiết Ngạn Thần rốt cuộc có quan hệ với Lại Xuân Dương không, tìm một cơ hội thích hợp nói với anh: "Anh có nghe nói chưa, Lại Xuân Dương lại là đặc vụ của địch, đã bị bắt rồi."



"Anh biết." Vẻ mặt Tiết Ngạn Thần không thay đổi quá nhiều: "Không ngờ một sinh viên như cậu ta lại làm ra loại chuyện này."



"Anh mắt đi một người bạn đi săn, không cảm thấy tiếc à?"



"Cậu ta là đặc vụ của địch, bị bắt mới là kết quả tốt nhất."



Lạc Tĩnh Nghiên nghi hoặc, thì ra chuyện này không liên quan đến Tiết Ngạn Thần: "Lúc anh vừa gặp cậu ta liền cố ý tiếp cận cậu ta, có phải nhìn ra cậu ta có vấn đề? Sau đó cố ý tiếp cận để thăm dò xem trên người cậu ta có bí mật gì đúng không?”



Tiết Ngạn Thần nhíu mi: "Sao em lại nói như vậy?”



Chẳng lẽ cô đã biết chuyện gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận