Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 526: Đổi Giọng Trước 2

Trong lúc vô thức, cô lại nhớ tới những vết sẹo to to nhỏ nhỏ khắp người anh, nhớ tới trong lần bọn khủng bố tan công đó, anh không hề để ý tới sự an nguy của bản thân, nghĩa vô phản cố đi cứu những người vô tội kia, nhớ tới mấy ngày trước anh dùng cơ thể của mình đỡ xà nhà sụp đổ, chỉ để bảo vệ cụ già bên dưới được an toàn, vậy thì, trước đó chắc chắn anh và Triệu Quân đã bắt được Lại Xuân Dương.



Trong lòng anh tràn ngập nhiệt huyết, tràn đầy lòng trung thành với đất nước và dân tộc, so ra, cô lập tức cảm thấy tình yêu nam nữ nhỏ be của mình hoàn toàn không đáng được nhắc tới.



Nếu để anh xuất ngũ, không khác gì chặt đứt đôi cánh của một con hùng ưng đang sống sờ sờ, khiến cho anh không còn cách nào thỏa thích bay lượn trên bầu trời được nữa.



Nhưng cô lại không lừa gạt được bản thân, cô có một mặt ích kỷ, chỉ muốn giữ anh lại bên cạnh mình, sau này bọn họ sẽ kết hôn sinh con.



Bởi vì cho đến tận bây giờ cô vẫn luôn nghiêm túc đối với chuyện tình cảm, chưa bao giờ nghĩ tới chuyện chơi đùa dù chỉ một chút.



Trong lúc suy tư, cô chìm vào trong cuộc chiến giữa người và trời.



Tiết Ngạn Thần thấy cô ngắn người, cũng không lên tiếng quấy ray cô, chỉ ở bên cạnh yên lặng chờ đợi.



Một lát sau, cô lấy lại tinh thần: "Ngạn Thần, em muốn biết, hiện giờ trong quân doanh chức vị của anh là gì?"



"Cuối năm ngoái đã được thăng chức tiểu đoàn trưởng."



"Tiểu đoàn trưởng?"



Bây nhiêu tuổi đã là tiểu đoàn trưởng, thứ Tiết Ngạn Thần dựa vào sợ là không chỉ có tắm lòng yêu nước nồng nàn, mà còn có năng lực hơn người của anh.



Nếu như cô giữ một nhân tài như vậy ở lại đồng ruộng, vậy thì cô sẽ chẳng khác nào Đát Kỷ làm rối loạn kỷ cương triều đình.



Cô cố gắng bình ổn lại nỗi lòng của mình, thử thuyết phục Tiết Ngạn Thần.



"Ngạn Thần, trước đây anh đã giấu em những chuyện kia, em không trách anh gì cả, em cũng không cảm thấy bản thân thiệt thòi, anh là một đồng chí tốt, một chiến sĩ tốt, tổ quốc và nhân dân cần những người như anh, em vẫn hi vọng anh sẽ không xuất ngũ."



Có lẽ là cô cũng chưa bao giờ nghĩ, có một ngày cô sẽ vĩ đại như Vậy.



"Tĩnh Nghiên, anh biết anh quyết định như vậy có phần ích kỷ, con người không phải là thần thánh, ai có thể hoàn hảo được chứ? Lúc trước anh đã hạ quyết tâm, thì sẽ không thay đổi. Tĩnh Nghiên, em cũng không cần quá lo lắng, anh đã nghĩ từ trước rồi, xuất ngũ chỉ là kết quả xấu nhất thôi. Anh biết chính sách hiện giờ không cho phép chúng ta kết hôn, nhưng chính sách là chết, con người mới là sống, anh sẽ cố gắng để bọn họ đồng ý."



"Anh muốn làm như thế nào? Thực hiện nhiều nhiệm vụ để lập công? Rồi dùng chiến công của mình để đi đổi sao?"



"Ừm." Tiết Ngạn Thần gật đầu.



"Vậy chính là, những nguy hiểm sau này anh gặp phải cũng sẽ tăng lên.”



"Đây đều là đáng giá, anh muốn dùng huan chương chiến công đổi lấy tờ giấy đăng ký kết hôn của chúng ta, dù có không cho anh làm cán bộ, chỉ cho anh làm một binh lính nhỏ bé bình thường cũng được, chỉ cần chúng ta có thể ở bên cạnh nhau. Làm binh sĩ nhỏ bé anh cũng vẫn có thể đánh nhau được, sẽ không mất đi lý tưởng và khát vọng của chính mình, Tĩnh Nghiên, em đừng có bận lòng.”



"Vậy nếu như huân chương chiến công cũng không đổi được tờ giấy đăng ký kết hôn của chúng ta thì sao?”



"Vậy nếu anh xuất ngũ rồi về làm ruộng với em, em sẽ không ghét anh chứ?”



"Sao em có thể chứ? Không phải bây giờ anh cũng chỉ làm ruộng thôi sao, đã bao giờ em ghét anh chưa?”



"Vậy em có để ý đến việc kết hôn với quân nhân không? Dù sao thì nghề này bất cứ lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận