Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 732: Kẻ Tới Không Có Thiện Chí 1

"Trang Phi Phiỉ, cô bớt giả ngu với tôi đi, cô biết rõ tại sao tôi tới tìm cô mà, còn không phải là vì cô lừa tôi sao. Cô nói với tôi là cô bỏ dây chuyền đá Kê Huyết trong hẻm núi, nhưng tôi tìm rất nhiều ngày rồi vẫn không tìm được, Trang Phi Phỉ, cô lừa tôi một cú đẳng ngắt, hôm nay tôi tới tính số với CÔ."



Cô ta bước nhanh đến trước mặt Trang Phi Phi, đưa tay định cướp lấy con dao trong tay Trang Phi Phi, kề lên cổ Trang Phi Phi để uy hiếp Trang Phi Phi.



Nhưng không ngờ Trang Phi Phi đã để phòng từ trước, lui lại phía sau vài bước, ne đi bàn tay của cô ta, đồng thời cầm dao chỉa vào vô ta, quơ qua quơ lại trước mặt cô ta.



"Lý Hồng Anh, tôi cảnh cáo cô, cô còn dám bước tới một bước nữa, đừng trách tôi không khách sáo. Tôi không muốn nhìn thấy cô, cô đi ra ngoài cho tôi ngay!”



Lần này Lý Hồng Anh không muốn bị Trang Phỉ Phỉ bắt bí nữa, cô ta nhìn lưỡi dao vô cùng sắc bén kia, sợ Trang Phi Phi bị dồn ép tới mức nổi điên chó cùng rứt giậu, làm thật với cô ta, thế là cô ta lui lại vài bước.



"Trang Phi Phi, hôm nay tôi không đến đây để đánh nhau với cô, cô nói cho tôi biết, rốt cuộc là cô đã bỏ dây chuyền đá Kê Huyết ở đâu? Tôi biết chắc chắn là cô cũng không thể nào có được không gian trong đó nữa, nếu cô không có được thì cũng đừng để lãng phí nó, cô nói cho tôi biết, sau này chắc chắn tôi sẽ đối xử tốt với cô. Tôi, tôi có thể chia một ft vật tư trong đó cho cô, cô thấy thế nào?"



Trang Phỉ Phỉ thầm cười khẩy, vật tư à? Haha, trong không gian đã không còn thừa lại một cọng lông nào nữa từ lâu rồi, Lý Hồng Anh còn đang mơ giấc mơ đẹp đấy.



"Tôi không có lừa cô, tôi bỏ trong hẻm núi thật, cô hỏi lại tôi thì tôi cũng nói lại y chang vậy thôi, cô không tìm được là do cô ngu, đi tìm thêm chút nữa di một ngày nào đó cô cũng sẽ tìm được thôi. "



"Lại đến đó tìm nữa, có thể tôi sẽ chết ở đó, đó cũng là điều mà cô muốn nhìn thấy nhất chứ gì. Tôi khiến cô mất đi không gian, trong lòng cô căm thủ tôi, khó khăn lắm mới cô mới nằm cán được tôi, cô mà không lợi dụng cơ hội chơi một vố sao?"



Trang Phỉ Phỉ cong môi cười: "Lý Hồng Anh, cô nói đúng đấy, đúng là trong lòng tôi thù cô, nhưng tôi không có nói dối cô. Ngày đó cô trói tôi lại, sau đó còn muốn tôi thề với trời, tôi dám nói dối à? Bản thân tôi không có được không gian nữa, sợi dây chuyền đá Kê Huyết đó đối với tôi mà nói là vô dụng rồi, cơ bản tôi không cần phải nói dối làm gì. Tôi bỏ sợi dây chuyền trong hẻm núi, lúc cô tới hẻm núi tìm chắc chắn sẽ tốn công tốn sức, cũng xem như là trừng phạt cô, còn chuyện cô không tìm được sợi dây chuyền đó thì chỉ có thể đổ do cô không đủ cố gắng, hoặc là nhân lực của cô ít quá, hẻm núi quá lớn, phải bỏ ra thêm nhiều thời gian hơn nữa mới được. Lý Hồng Anh, cô phải kiên nhẫn. "



"Tôi khinh, tôi còn cần cô khuyên tôi nữa à? Chồn chúc tết gà, chả có ý gì tốt. "



Lý Hồng Anh không muốn chạy lên núi nữa, cô ta nhân lúc Trang Phỉ Phỉ mắt tập trung, lần nữa đưa tay định cướp lấy dao của Trang Phi Phi.



Nhưng thật ra Trang Phi Phi không he lơ đãng, tay của cô ta vừa chạm vào con dao đó thì đã bị Trang Phi Phi rạch một đường lên trên cánh tay của cô ta trước một bước, cô ta vội vàng rút tay lại, dùng cánh tay còn lại bịt chỗ bị thương lại, nhìn Trang Phi Phi với con mắt không dám tin, thế mà con ả này lại dám xuống tay với cô ta thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận