Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 1056: Nước Không Sạch 1

Bọn họ nói làm liền làm, Lạc Tĩnh Nghiên và bà nội Tiết đặt túi đồ xuống một bên, bắt đầu nhặt rau.



Chiến trường vốn không có rau gì ngon, đa số là rau dại các chiến sĩ đào được, còn có một ít cải trắng, củ cải, khoai tây được mua từ các hộ nông dân gần đó, nhưng những rau này không dễ kiếm, mỗi lần chỉ ăn một chút.



Về thực phẩm thì khoai lang luộc, bánh ngũ cốc hấp, bánh ngô hấp là món ăn ngon rồi, kém hơn một chút là mì ngũ cốc nấu với rau dại, không có dinh dưỡng gì cũng chỉ giúp no bụng trong một khoảng thời gian dài.



Lạc Tĩnh Nghiên cho dù ở thế kỷ 21 hay là sau khi xuyên tới đây đều chưa từng có trải nghiệm về việc ăn không đủ no, hôm nay nhìn thấy thực phẩm của các chiến sĩ, cô cảm nhận một cách sâu sắc sự khó khăn của họ.



Các chiến sĩ không được ăn ngon mà còn chẳng được ăn no, làm sao có sức khỏe để chiến đấu đây.



Lạc Tĩnh Nghiên nghĩ tới trong không gian của mình vẫn còn một lượng lớn rau tươi và lương thực, nếu như có thể lấy ra một ít để cho các chiến sĩ nấu ăn thì hiệu quả tác chiến của họ chắc chắn sẽ được nâng cao rất nhiều.



Nhưng làm thế nào lấy ra cũng là một vấn đề, cô ấy vừa nấu cơm vừa suy nghĩ.



Tiểu đội phó Mao muốn đi xào rau dại nấu canh, nhưng cô ấy nhìn thấy nước đổ vào nồi của tieu đội phó lại đục ngầu.



Cô hỏi tiểu đội phó Mao: "Các chiến sĩ vẫn luôn ăn và uống bằng nước như vậy ư?”



Tiểu đội phó Mao gật đầu: "Vùng núi và vùng rừng sâu ở đây không đi vào, chỉ có thể lấy nước ở khe suối. Quân địch vì không muốn cho chúng ta nước sạch nên nghĩ cách để đổi dòng nguồn nước, số nước này đều là lấy trong mương nước cả, hiện nay các chiến sĩ của chúng ta đang cùng bọn chúng tranh đoạt nguồn nước sạch." Lạc Tĩnh Nghiên gật đầu, nước đục ngau này nếu các chiến sĩ ăn vào thì dễ bị nhiễm bệnh, nhẹ thì đau bụng, nặng thì nguy hiểm tính mạng, bệnh ôn dịch lây truyền ở chiến khu đa số đều vì do dùng nước không sạch gây ra.



Nếu như các chiến sĩ có thể uống nước Linh Tuyền trong không gian của cô, không chỉ sạch sẽ mà còn tăng cường thể lực, ai còn hiếm lạ gì nguồn nước kia nữa?



Cô nhất định sẽ thu xếp nhanh chóng nhất mới được.



Các chiến sĩ cắt rau xong, hơn một nửa là rau dại, còn lại là cải trắng và củ cải, vì Lạc Tĩnh Nghiên vừa tới, lại là một cô gái nhỏ yếu ớt, họ chỉ giao cho Lạc Tĩnh Nghiên xào một nửa nhỏ, phần còn lại là tiểu đội phó xào.



Bà nội Tiết khi ở nhà thích nhóm lửa cho Lạc Tĩnh Nghiên, tới đây vẫn làm người nhóm lửa.



Lạc Tĩnh Nghiên nhân lúc người khác không chú ý, cho một ít nước Linh Tuyền vào nồi, cô còn chưa xào xong rau, các chiến sĩ đã ngửi thấy mùi thơm tràn vào mũi, ngược lại phó tiểu đội trưởng cũng xào rau giống hệt Lạc Tĩnh Nghiên thì lại không thơm như Vậy.



Xào rau chín xong, một số chiến sĩ rút về từ chiến trường, quay lại ăn cơm.



Lạc Tĩnh Nghiên nhìn thấy người mặc quân phục dáng cao to kia chẳng phải chính là Tiết Ngạn Thần ư?



Lúc này khác hẳn lúc anh ra đi, bên mép mọc một vòng râu rậm, quần áo cũng không mặc chỉnh tè, tay áo xắn lên lộ ra cảnh tay màu đồng cổ.



May thay, Lạc Tinh Nghiên không nhìn thấy vải gạc băng bó nào trên người anh.



Tiết Ngạn Thần đột ngột nhìn thấy vợ và bà ở đây còn cho rằng mình hoa mắt, đợi cho anh định thần nhìn lại một lúc. Anh cảm thấy mình như đang nằm mơ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận