Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 1024: Gặp Vợ Quân Nhân 2

Ai có thể nhìn thấy một cô gái xinh đẹp, có năng lực và dịu dàng như vậy mà không tò mò về cô ay?



"Ừ, thế thôi. Sau khi may chăn và trang trí nhà mới xong, hai người có thể kết hôn. Được rồi, không nói nữa, tôi về "



"Dì ơi, đi từ từ thôi."



"Ứm."



Sau khi Lạc Tĩnh Nghiên gặp Khâu Ái Trân, cô cảm nhận được sự ấm áp của đại gia đình trong quân khu, sau này cô sẽ không gặp quá nhiều phiền phức khi sống ở đây. Hôm nay, Lạc Tĩnh Nghiên và bà nội Tiết vẫn phải ở nhà khách bên ngoài, còn Tiết Ngạn Thần tiếp tục ngủ trong ký túc xá của mình.



Triệu Quân quay lại ký túc xá để lấy tài liệu đăng ký kết hôn, vì Trung đoàn trưởng Khương không có mặt trong quân khu nên anh và Tiết Ngạn Thần đã đến gặp chính ủy trung đoàn và nộp hồ sơ.



Thành phố Bắc Kinh.



Ngay khi ba Tiết trở về nhà, ông đã nói với mẹ Tiết rằng Tiết Ngạn Thần và Lạc Tĩnh Nghiên sắp kết hôn.



"Ngạn Thần và Tĩnh Nghiên đã nhận được giấy đăng ký kết hôn. Bốn ngày nữa bọn chúng sẽ tổ chức đám cưới trong quân đội. Chúng ta cũng đến đó đi."



"Tất nhiên là chúng ta phải tham dự đám cưới của con trai. Tôi sẽ chuẩn bị ngay bây giờ, chúng ta phải chạy đến đó sớm."



"Ừ. Ừm, nói cho Ninh Ngọc biết, anh trai duy nhất của nó sắp kết hôn. Con bé có thể không muốn tham gia không? Về phần Ninh Nam...”



Khi nhắc đến Tiết Ninh Nam, cặp vợ chồng vốn đang vui vẻ bỗng tối sam mặt lại, mẹ Tiết nói: "Đừng nói cho nó biết, Ngạn Thần và Tĩnh Nghiên đều không muốn gặp nó. Sự xuất hiện của nó sẽ gây rắc rối cho đôi vợ chồng trẻ. Hôm đấy là ngày tốt để hai đứa trẻ kết hôn, chúng không thể không vui được”. "Tôi vừa mới nói đừng cho con bé biết. Ngày mai chúng ta đi làm và ngày mốt chúng ta sẽ xin nghỉ phép.”



"Được, tôi đi thu dọn ít đồ đạc."



Quân khu.



Khi Lý Tuyết tan ca về nhà, cô ta không thấy Sư đoàn trưởng Lý đâu cả, chỉ có mẹ cô ta là Trần Tú Lan ở nhà.



Hai mẹ con chuẩn bị bữa ăn và đợi đến hơn tám giờ nhưng Sư đoàn trưởng Lý vẫn chưa về.



Lý Tuyết lo lắng nhìn Trần Tú Lan: "Mẹ, mẹ nói ba định làm gì? Tại sao ông ấy giờ này rồi vẫn chưa về?"



Trần Tú Lan lắc đầu: "Mẹ cũng không nghĩ ra, ba con bình thường giờ này sẽ về, có lẽ ông ay có việc khác cần phải tăng ca, chúng ta chờ xem."



Tuy nhiên, họ đợi thêm nửa tiếng nữa nhưng Sư đoàn trưởng Lý vẫn không về.



Lý Tuyết ngồi không yên: "Mẹ, sao mẹ không gọi người tới hỏi sao ba chưa về?"



Trần Tú Lan lúc này cũng có chút lo lắng: "Đúng vậy, lão Lý thường xuyên về nhà muộn sẽ gọi Tiểu Trương tới nói cho chúng ta biết hôm nay xảy ra chuyện gì?"



Tiểu Trương là bảo vệ của Sư đoàn trưởng Lý, Tiểu Trương đến gõ cửa, trông Tiểu Trương vẻ mặt kinh hãi đi tới nhà họ Lý.



Lý Tuyết đi mở cửa và nhìn thấy tiểu Trương ở bên ngoài.



"Đồng chí Trương, hôm nay ba tôi có đi họp không?”



Tiểu Trương rũ xuống khóe miệng: "..."



Có một cuộc họp, và cuộc họp đó đang dẫn đến nhà tù.



Anh ta hít một hơi và nói với Lý Tuyết: "Tôi đến đây để báo cho mọi người một tin xấu. Được rồi, sư đoàn trưởng đã bị bắt đi, hôm nay ông ấy sẽ không quay lại, tôi không biết liệu ông có thể quay lại được nữa hay không."



"Cái gì?! Ba tôi bị bắt đi!" Lý Tuyết trợn mắt không thể tin nỗi, cô ta cảm thấy tai mình ù đi, chắc là do cô ta không nghe rõ vừa rồi Tiểu Trương nói gì."Trương, đồng chí Trương, đồng chí vừa nói gì vậy? Tôi không nghe rõ?"



Có lẽ Trần Tú Lan đã nghe thấy tiếng động nên vẻ mặt lo lắng bước ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận