Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 580: Đuổi Mọi Người Đi 2

Sau khi bên cô ta đã bắt đầu làm việc, bên phía Lạc Tĩnh Nghiên vẫn không có công nhân. Lạc Tĩnh Nghiên lẻ loi một mình trên công trường, mặt mũi cũng bị ném về tận quê rồi.



Tuy nhiên điều cô ta không ngờ tới là mình còn không đắc ý được bao lâu, có năm công nhân đột nhiên đến công trường bên phía Lạc Tĩnh Nghiêm, lại còn là từ đại đội Tiền Tiến tới đây, chắc là dân làng ở bên đó.



Vậy mà Lạc Tĩnh Nghiên lại đi đến đại đội Tiền Tiến tìm người, điều này cô ta không ngờ tới.



Nhìn qua dáng vẻ của năm người đều rất thành thục. Sau khi đến thì trước tiên họ chào hỏi Lạc Tĩnh Nghiên, nói chuyện vài câu rồi bắt đầu thực hiện nhiệm vụ và công việc của mình một cách có trật tự.



Năm người này là tổ xây dựng được hình thành trước, công việc đã được sự phân rõ ràng từ lâu, mỗi người đều có vị trí cố định của riêng mình, bùn và bùn, trộn bùn và xây tường, làm việc có trật tự, không cần phải phân công lại lao động.



Họ đã quen với công việc trước mắt, nhanh chóng bắt tay vào làm.



Chú Ngô nhận ra vài người ở bên kia, bởi vì đại đội Thẳng Lợi và đại đội Tiền Tiến ở gần nhau về, hơn nữa giữa hai đại đội có rất nhiều người có quan he họ hàng. Đối phương và ông ta đều là thợ xây tất nhiên sẽ quen biết nhau.



Năm người đó là những thợ xây giỏi nhất trong đại đội Tiền Tiến, kỹ năng của họ tương đương với sáu người của ông ta. Ông ta không ngờ Lạc Tĩnh Nghiên lại đến đại đội Tiền Tiến để tìm năm người này.



Thảo nào ông ấy vẫn luôn thấy Lạc Tĩnh Nghiên không chút hoang mang, có lẽ cô đã nghĩ ra biện pháp đối phó từ sớm rồi.



Lý Kiến Lương lại chạy tới: "Chú Ngô, chú xem, vậy mà thanh niên trí thức Lạc lại đi sang đại đội bên cạnh tìm người. Cô ấy còn có năng lực. Chỉ là không biết thanh niên trí thức Lạc sẽ trả công cho những người này thế nào."



"Trả công bao nhiêu có không liên quan gì tới cậu sao? Cậu đã không làm rồi, cậu còn quan tâm nhiều như vậy làm gì?"



"Vậy nếu cô ấy không trả công cao cho chúng ta nhưng lại trả người khác cao sẽ thì sao?”



"Không cần thiết. Nếu thanh niên trí thức Lạc có thể đưa ra mức lương cao, thì ngay từ đầu cô ấy sẽ không để chúng ta đến đây, cô ấy sẽ lại phải mấy công đi tìm người nữa sao? Được rồi, được rồi, cậu mau đi làm việc đi, chuyện không nên lo lắng thì đừng có lo.”



Mặc dù bên phía Lạc Tĩnh Nghiên có ít người, nhưng bọn họ rất thành thạo trong công việc, động tác không nhanh không chậm, tiến độ tổng thể cũng không chậm.



Lại nhìn về phía Trang Phỉ Phi, trên công trường rơi rụng nơi nơi đều là công nhân, dòng người chen chúc xô đẩy, ồn ào huyên náo, vẫn lộn xộn như cũ, không có trật tự gì. Thậm chí có người còn không biết nên làm gì, có công nhân không chịu làm việc, hô hô ồn ào, không khác gì đang chơi đùa.



Trang Phi Phi thay bên phía Lạc Tĩnh Nghiên có công nhân, trong lòng cô ta cảm thấy không thoải mái, trong lòng lại nảy ra ý tưởng xấu, muốn quấy rối những người bên đó. Vì vậy cô ta chạy nhanh đi phân phát táo cho công nhân của mình, công nhân càng trở nên nhốn nháo rộn ràng hơn.



Năm người bên phía Lạc Tĩnh Nghiên nhìn thấy công nhân bên đó đều nhận được táo quả thực cũng thèm, trong lòng cũng có chút kích động.



Tuy nhiên, trước đó bọn họ đã nói trước xong với Lạc Tĩnh Nghiên rồi, bọn họ không thể nuốt lời, nếu không bí thư chi bộ sẽ không tha cho bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận