Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 781: Bị Bắt Hết Toàn Bộ 2

Lạc Tĩnh Nghiên dựa vào nguyên tắc dù có nhỏ cũng là thịt. Cô không chê ít, thu lại toàn bộ.



Lúc sau ở các phòng khác thì không còn gì đáng giá nữa.



Cuối cùng bọn họ đi tới căn nhà giam giữ người phụ nữ và đứa trẻ ở bên ngoài. Cửa gỗ còn khóa, xuyên qua khe cửa có thể thấy người phụ nữ và đứa trẻ bên trong còn đang ngủ.



Lạc Tĩnh Nghiên hỏi Hỗ Béo: "Em có thể bẻ khóa này ra không?"



"Để em thử xem."



Hổ Béo chỉ dùng móng vuốt cầm lấy hai bên đầu 6 khóa, khẽ dùng lực là có thể bẻ khóa ra.



Lúc này hai người kia còn đang ngủ.



Lạc Tĩnh Nghiên vì không để bại lộ mình và hai con mèo nên cũng không định đánh thức bọn họ.



Nếu bọn họ tỉnh lại, cô cũng không cách nào giải thích cho bọn họ biết sao có thể đánh ngất nhiều người như vậy, chuyện phiền phức sau đó nhất định sẽ còn nhiều hơn. Chuyện cô và nhóm mèo tới càng ít người biết càng tốt, tốt nhất là đừng để cho người khác nghi ngờ.



Dù sao thì bây giờ đám thổ phi đó cũng không làm hai người bị thương được. Chờ sau khi bọn họ tỉnh lại thấy cửa mở cũng sẽ tự bỏ trốn, dù không dám trốn thì chờ công an tới cũng sẽ cứu bọn họ đi.



Tóm lại cô đã giúp bọn họ nhiều rồi, không thể không suy xét cho mình được.



Cướp đoạt xong, Lạc Tĩnh Nghiên và hai con mèo xuống núi, đi về nhà.



Dưới chân núi, khi sao mai mọc lên thì Lý Hồng Anh mới về tới thôn.



Cô ta nghĩ nếu cô ta trở về nhà như vậy biết đâu mẹ Lưu và Lưu Ái Quốc sẽ lại tìm người bắt cô ta bán đi.



Đúng rồi, cô ta có thể báo công an, để công an bắt mẹ Lưu và Lưu Ái Quốc lại, cũng coi như cô ta đã báo được thù.



Nhưng cô ta lại nghĩ tới một vấn đề, bây giờ Lạc Tĩnh Nghiên và Trang Phi Phi đều đang bị bắt lên núi, lúc này sợ là đang bị Trần Kim Long bắt nạt.



Nếu cô ta báo công an, công an nhất định sẽ dò hỏi cô những thổ phỉ đó đang ở đâu. Nếu những thổ phỉ đó bị bắt, không phải Lạc Tĩnh Nghiên và Trang Phi Phi sẽ được cứu sao?



Không được, cô ta không thể de hai người kia có kết cục tốt.



Cô ta phải tìm chỗ ở một lúc, chờ khi trời hoàn toàn sáng mới về nhà tìm Lưu Ái Quốc ly hôn. Nếu Lưu Ái Quốc không chịu, cô ta sẽ uy hiếp báo công an. Trong ấn tượng của cô ta, Lưu Ái Quốc toàn giả vờ gan dạ trước mặt cô ta, nếu thấy công an nhất định sẽ sợ tới mức đái trong quần, đồng ý ly hôn với cô ta.



Cô ta lần nữa đi tới căn nhà cũ nát lúc trước nghỉ ngơi bên trong một lúc.



Bóng đêm đen kịt dần rút đi, phía đông đã xuất hiện ánh nắng.



Lạc Tĩnh Nghiên thả ba người kia ra khỏi không gian, cột vào ba thân cây khác nhau trong viện sau đó đi tìm đại đội trưởng.



"Chú đội trưởng, đêm qua có ba thổ phỉ xong vào nhà cháu, bị cháu bắt lại. Chú kêu người tới xem qua rồi đưa tới đại đội kêu công an xử lý đi."



Đại đội trưởng biết Lạc Tĩnh Nghiên có võ, nhưng không ngờ lại lợi hại tới vậy, còn có thể khống chế được tận ba thổ phi.



"Được, cháu về nhà trước đi, chú đi kêu đội dân binh cùng qua, áp giải bọn họ tới đại đội."



"Dạ, chú đội trưởng."



Sau khi Lạc Tĩnh Nghiên trở về không lâu, Lạc Trương Thiên cũng tỉnh. Cậu vừa ra khỏi cửa đã giật mình khi thấy ba người bị cột trên cây.



Tối hôm qua cậu ngủ rất say, rốt cuộc ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì.



Cậu mau chóng chạy vào bếp hỏi Lạc Tĩnh Nghiên: "Chị, ba người ngoài kia bị sao vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận