Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 706: Chiến Đấu Vào Buổi Tối 1

Lúc mặt trời sắp lặn, Lục Tửu Nhi mới rời khỏi đây, đợi Lạc Tĩnh Nghiên và Lạc Irường Thiên ăn cơm tối xong, Lạc Tĩnh Nghiên bảo Hắc Hỗ vào không gian, lấy tôm cá ra đút cho nó và Bàn Hỗ, đợi chúng ăn xong, trời đã hoàn toàn tối đen, ở bên ngoài đưa tay lên không thấy rõ được năm ngón, chúng có thể xuất phát rồi.



Sau khi chúng đi vào núi, đi ngang qua hẻm núi đầu tiên và hẻm núi thứ hai rồi, hôm nay bắt đầu tìm kiếm từ hẻm núi thứ ba.



Hẻm núi thứ ba còn sâu hơn cả hai hẻm núi trước đó nữa, diện tích cũng lớn hơn, gần như có thể bằng cả hai hẻm núi kia cộng lại.



Đến mức qua hơn nửa đêm, Hắc Hỗ và Bàn Ho mới lục lọ xong hết hẻm núi này.



Vì Hắc Hỗ đã tỏa ra quá nhiều sóng năng lượng, đến lúc nghỉ ngơi lấy lại sức, nó không nhúc nhích gì mà chỉ tựa lên một tảng đá. Bàn Hồ thì bắt chuột ở gần đó, nó nhanh chóng bắt được một con, cho Hắc Hỗ trước, để Hắc Ho hưởng còn mình thì đi bắt tiếp.



Hai con mèo lần lượt ăn hết một con chuột của riêng mình, Bàn Hỗ lại bắt được một con rắn to bằng ngón cái, nó cắn rách phần giữa của con rắn, chia ra ăn cùng với Hắc Hỗ.



Ban đêm trong núi rừng, rất nhiều thú hoang đã bắt đầu ra ngoài hoạt động, có chim muông cũng có thú vật đi lại.



Lúc Hắc Hỗ và Bàn Hỗ đang nghỉ ngơi, đột nhiên bên trên chúng có tiếng lá cây vang lên xào xạc, tiếp theo là tiếng vỗ cánh của loài chim cỡ lớn, và tiếng ma sát của cành lá cây cối phát ra lúc con chim đó lao xuống.



Mèo có hệ thống thị giác và thính giác nhạy cảm, có năng lực quan sát một cách nhạy bén với những sự vật bên ngoài, dưới hoàn cảnh yên tĩnh, xung quanh có chút gió thổi cỏ lay thôi cũng không thoát khỏi lỗ tai và con mắt của chúng, hiện tại có tiếng động lớn như vậy, chúng lập tức nâng cao cảnh giác.



Bàn Hỗ lập tức chắn trước mặt Hắc Hỏ, nhìn lên phía trên, chợt thấy một con ken ken đáp từ trên không xuống, trong mắt của con kền ken tỏa ra ánh sáng vô cùng sắc bén, giống như thể đã khóa chặt nó và Hắc Hỗ làm con mồi của mình, nhất định phải bắt cho bằng được, nó giương rộng cặp móng sắc bén, chuẩn bị tấn công hai con mèo nhìn có vẻ nhỏ bé yếu đuối bên dưới.



Bàn Hồ không he sợ hãi nó.



Hừ, muốn đấu với bổn mèo, xem lại bản thân có mình đồng da sắt hay không đi đã.



Một giây trước khi con ken ken lao xuống, đột nhiên Bàn Hồ hóa to cơ thể của mình lên, hoàn toàn che phủ Hắc Hỗ dưới cơ thể to lớn của mình, đề phòng nó bị con ken ken tan cong.



Có lẽ vì trí thông minh của con kền kền không mấy cao, thấy cơ the của Bàn H6 thay đổi, nó cũng nhe răng tỏ ra vẻ là thú dữ, nó vẫn không có y dừng tay lại kịp lúc, tiếp tục lao xuống.



Kết quả là bị Bàn Ho bỗng nhảy vỗ lên trên không, vung móng vuốt đập lên cánh của nó.



Lập tức dùng móng vuốt sắc nhọn cào nát một bên cánh của nó, kền kền bị tấn công, một bên cánh bị thương, không thể nào giữ cân bằng trên không trung được nữa, nó té lăn quay trên mặt đá đầy thảm hại.



Dường như nó không cam lòng bị Bàn Hỗ đánh bại, tính hiếu chiến khiến nó vỗ cánh thêm lần nữa, định khơi lên lần công kích thứ hai với Bàn Hỗ.



Nhưng lần này nó còn chưa hoàn thành động tác cất cánh đã bị một tên nặng như heo cưỡi lên lưng mình, ngay sau đó móng vuốt nhọn, cứng như sắt thép cào loạn xạ lên lưng của nó.



Bàn Ho đè con kền kền đó xuống, phút chốc lông chim bay tán loạn, chẳng mấy chốc nó đã cào trụi lủi lưng của tên này đến đẫm máu, trên mặt đất xung quanh đây lông chim.
Bạn cần đăng nhập để bình luận