Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 520: Ngoan Ngoãn Ăn Xong 1

Chuong 520: Ngoan Ngoan An Xong 1



Tôn Điềm Điềm đi tới trước mặt bà ta, nghien răng nghiền lợi nói: "Cho nên, bà liền cho rằng trên đời này không có loại kiểm tra này, cho rằng bà đã vu khống tôi không trong sạch thì tôi sẽ không cách nào giải thích rõ ràng, cho nên các người mới dùng cách này để ép tôi, muốn tôi gả vào nhà các người làm dâu. Tôi nghĩ con trai bà nhất định không lấy được vợ nên bà mới nghĩ ra biện pháp này."



"Tôi, chúng tôi không lừa gạt."



Bà Trương không chịu thay đổi tính tình, tiếp tục ương ngạnh, làm như lợn không sợ nước sôi, không hề biết mình sắp chết đến nơi.



Nam công an bên cạnh khoanh tay nhìn bà Trương kiêu ngạo vô lý, đây không phải lần đầu tiên không nói nên lời trước một số người dân trong thôn kiêu ngạo và không biết gì về luật pháp và khoa học.



"Bác gái, thanh niên trí thức Tôn này có bằng chứng có thể chứng minh bản thân, hơn nữa, trên tờ giấy này có con dấu của bệnh viện huyện, vô cùng có sức thuyết phục. Sự thật bày ra ở trước mắt, thanh niên trí thức Tôn và con trai nhà bà không có kiểu quan hệ như lời bà nói, cô ấy cũng không hề có mối quan hệ không đứng đắn với bất kỳ người nào, con người của người ta không có vết nhơ. Mấy người mà có ý định vu vạ, ý đồ cướp đoạt nữ thanh niên trí thức nhà người ta về nhà mấy người làm vợ một cách trắng trợn, nhất định phải có hình phạt nghiêm khắc đối với mấy người."



Bà Trương nghe thấy công an nói như vậy xong lập tức cảm thấy chuyện lớn không ổn rồi.



Từ trước đến nay, lời nói của công an đều có tính quyền uy, ngay cả khi bà ta hung hăng càn quấy, cũng không dám làm au trước mặt công an.



Nhưng bà ta không muốn bị phạt, bà ta nhất định phải tìm người bảo vệ cho hai mẹ con bà ta không để công an bắt hai người bọn họ di, tự nhiên bà ta lại nghĩ đến người có chức có quyền nhất trong thôn, đại đội trưởng.



Bà ta nói với người phụ nữ kia: "Cô đi gọi đại đội trưởng giúp chúng tôi."



Công an mỉm cười: "Gọi đại đội trưởng của mấy người đến đây thì tốt quá."



Người phụ nữ kia không do dự chút nào, nghe lời bà Trương và công an, lập tức ngoan ngoãn di gọi đại đội trưởng.



Sau khi đại đội trưởng được gọi đến, bà Trương lại có thêm sức mạnh, nói lại một lượt y như lý do thoái thác ngày hôm qua với đại đội trưởng.



Nam công an cười lạnh nói: "Bác gái à, sao bà lại cứ phải cố chấp như thế chứ?"



Đại đội trưởng nghe thấy bên trong có điều kỳ lạ, lập tức quay sang công an và Tôn Điềm Điềm hỏi thăm đầu đuôi mọi chuyện.



Công an nói những chuyện đã xảy ra cho ông ấy, đồng thời Tôn Điềm Điềm còn có tờ giấy chứng minh sự trong sạch của bản thân trong tay, đại đội trưởng cũng chẳng có cách nào tẩy trắng giúp mẹ con nhà họ Trương.



Nếu không có tờ kiểm tra kia, có lẽ ông ấy sẽ tin tưởng lời nói của hai mẹ con nhà họ Trương, dù sao thì ông ấy cũng chẳng hiểu về khoa học, là một người đàn ông quê mùa câu thả, càng chẳng hiểu mấy cái kiểm tra phụ khoa gì gì đó, miệng nhiều người xói chảy vàng, mọi người đều sẽ tin tưởng người nhà, hoặc là theo số đông. Bây giờ có công an ở đây, không cần ông ấy phải phân xử cũng là tốt lắm rồi, ông ấy ghét nhất là để ý tới mấy chuyện lông gà vỏ tỏi của những người phụ nữ này, thỉnh thoảng mấy người phụ nữ đó còn làm ầm ï lên, khiến cho người ta đau đầu muốn chết luôn. "Đồng chí công an, bình thường tôi vẫn luôn tập trung vào những hoạt động sản xuất ở trong đại đội, những thứ này tôi không hiểu lắm, đúng lúc mọi người là những người phá án chuyên nghiệp, chuyện này vẫn là giao cho mọi người giải quyết là hợp lý nhất. Ừm, trong nhà tôi có chút việc, nếu như cần tôi ở đây hỗ trợ thì tôi sẽ ở lại chờ giải quyết xong chuyện rồi mới đi." ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận