Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 689: Một Tờ Giấy Trắng 1

"Đây là chuyện giữa chúng tôi, không phiền anh phải quan tâm, tôi còn có việc, không nghe anh nói nữa. À phải rồi, sau này chúng ta cứ xem như không quen biết gì nhau đi, nếu Ái Quốc và mẹ chồng của tôi mà biết tôi qua lại với anh, họ sẽ không vui đâu."



Triệu Văn Tùng siết chặt năm đắm: "Hồng Anh, em cư thế mà chấp nhận bị bọn họ bắt nạt à? Hồng Anh, chỉ cần em chịu ly hôn với Lưu Ái Quốc, anh sẽ cưới em. Anh cũng sẽ không giống như Lưu Ái Quốc, anh sẽ một lòng một dạ với em, chăm sóc cho em thật tốt, Hồng Anh, em thấy sao?" "Tôi thấy chẳng ra làm sao cả." Cô ta đã không còn xem hôn nhân như gửi gắm đời người nữa: "Triệu Văn Tùng, tôi khuyên anh nên bớt xia mũi vào chuyên người khác chút đi. Hôm nay tôi nói ở ngay tại đây, tôi với anh, mãi mãi, cũng không thể"



Hừ, đồ tàn phế chết tiệt, con muốn cô ta gả đi rồi sống một mình như thờ chồng chết, mơ đẹp lắm.



"lôi còn có việc, không thèm nghe anh nói nữa, sau này anh có gặp lại tôi cũng đứng đeo theo tôi nữa."



Triệu Văn Tùng bị Lý Hồng Anh từ chối, trong lòng thấy thất vọng, kiểu người càng giống như anh ta thì càng cần một người phụ nữ để che giấu đi sự bat lực của mình.



"Hồng Anh, anh cho em thêm thời gian suy nghĩ lại. ˆ



"Iriệu Văn Tùng, anh mà còn cản đường tôi nữa là tôi sẽ la lên anh giở trò du côn biến thái đấy. "



Tiếc là chiêu này hoàn toàn vô dụng với Triệu Văn Tùng: “Giờ trò du côn, bộ dạng hiện giờ của anh còn có thể đùa giỡn lưu manh du côn gì được sao? Nói ra ai mà tin chứ. "



Thật không ngờ, có một ngày chức năng của cơ thể kém, còn có thể có tác dụng tránh bị người ta nói là du côn.



"Tôi nói anh bắt nạt tôi. "



Triệu Văn Tùng không ép buộc cô ta: "Hồng Anh, anh sẽ cho em thời gian de suy nghĩ lại, đợi em suy nghĩ kỹ rồi nói cho anh biết. "



Suy nghĩ lại cái đầu anh á! Bà đây có không gian có vật tư, ai mà thèm tên thái giám chết bam nhà anhl



Lý Hồng Anh thoát khỏi Triệu Văn Tùng, sau đó lập tức không còn trở ngại, chưa đến mười phút thì đã tới bên ngoài cửa nhà của Lạc Tĩnh Nghiên và Trang Phi Phi.



Lúc cô ta đi vào nhà của Trang Phi Phi, đúng lúc đi ngang qua ngôi nhà mới của Lạc Tĩnh Nghiên, lúc này, Lạc Tĩnh Nghiên đã từ thị trần trở về, đang tưới rau trong sân.



Lý Hồng Anh nhìn thấy bóng dáng của Lạc Tĩnh Nghiên qua cánh cửa lớn, thầm hừ một cái. "Trước đây các người đối xử thờ ơ với tôi, chẳng mấy chốc nữa tôi sẽ có không gian và vật tư, đợi tôi có một số của cải lớn rồi, chắc chắn tôi sẽ nghĩ cách cho các người được mở mang tầm mắt.



Đến lúc đó cả nhà các người đến cầu xin tôi bố thí, xem tôi sẽ sỉ nhục các người thế nào, tôi muốn cho các người biết tôi cũng là nơi cao mà các người không với tới nổi, hừ, hãy đợi đáy. "



Lạc Tĩnh Nghiên liếc khóe mắt thoáng nhìn thấy có bóng người vút ngang qua cổng nhà mình, thấy rất giống Lý Hồng Anh, cô lập tức bỏ thùng nước xuống, chạy ra ngoài cửa lớn xem thử rốt cuộc là al.



Nhìn từ bóng lưng của người đó, đúng là rất giống với Lý Hồng Anh, lúc cô đang chăm chú nhìn cô ta, đột nhiên Lý Hồng Anh quay đầu lại.



Lạc Tĩnh Nghiên nhìn thấy rõ gương mặt của cô ta, đúng là Lý Hồng Anh không nghi ngờ gì nữa.



Lý Hồng Anh phát hiện Lạc Tĩnh Nghiên đang nhìn cô ta, cô ta cong môi cười khẩy, trong ánh mắt toát ra sự khinh bỉ vô cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận