Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 448: Giành Được Sự Tín Nhiệm 2

Tiết Ngạn Thần thấy vậy cũng không tiện tiếp tục ở lại, vội nói với Lại Xuân Dương: "Cậu ngủ tiếp đi, tôi đi trước."



"Đi cần thận nha anh!"



Anh ta vô thức sờ vào súng và dao găm dưới gối, nếu không phải trường hợp không cho phép, sợ động tĩnh quá lớn thì đã giải quyết Tiết Ngạn Thần rồi.



Anh ta nằm lại xuống giường đất, lại bắt đầu lên kế hoạch giết Tiết Ngạn Thần, anh ta chỉ cần nghĩ đến loại chuyện này thì máu huyết dâng cao, hưng phấn đến không ngủ được. Dần dần, anh ta bắt đầu tưởng tượng một trăm cách giết Tiết Ngạn Thần bằng dao tự chế.



Sau khi Tiết Ngạn Thần rời khỏi nhà họ Lại liền đến khu nhà ở của thanh niên trí thức của đại đội Thắng Lợi.



Anh đi tìm Lạc Tĩnh Nghiên trước, Lạc Tinh Nghiên đang ăn cơm, ngạc nhiên khi thấy anh về vào buổi trưa,"Chắc anh chưa ăn đúng không, để em đi làm cơm cho anh."



"Đúng là chưa ăn.” Anh kéo tay Lạc Tĩnh Nghiên lại nói: "Em ăn cơm đi, để anh đi làm."



Anh ở đây không có chút gò bó nào, giống như đang ở nhà vậy.



Rất nhanh sau đó anh đã làm xong cơm, trung mì rồi bỏ thêm chút muối và hành lá, Lạc Tĩnh Nghiên thêm cho anh chút nước sốt nắm trong không gian của mình, mùi vị liền được nâng lên tầm cao mới.



"Vợ, em thật là khéo tay, có thể gặp được em là may mắn của anh, sau này cưới được em là phúc khí của anh."



Lạc Tinh Nghiên cười: “Anh xem anh tới nữa rồi, để người khác nghe thấy lại nói anh nói lời ngon tiếng ngọt."



"Đây là lời thật lòng của anh, kệ người khác cho rằng nó là lời gì, chỉ cần em thích nghe là được."



Cuộc sống nhàm chán, thỉnh thoảng nói vài câu lời ngon tiếng ngọt đúng là có công dụng điều vị. "Em nghĩ sau này anh có thể nói nhiều thể loại lời ngon ngọt cho em nghe."



"Tuân mệnh, anh nhất định sẽ nghiên cứu, học hỏi thêm."



"Anh muốn theo ai học? Mấy nam thanh niên trí thức đang yêu đương bên đó hả?"



"Ừ, lần trước anh mượn sách của nam thanh niên trí thức kia, chắc anh ấy học từ trong sách, xem ra phải đọc nhiều sách hơn, làm giàu kiến thức mới được."



"Người ta đọc sách để có kiến thức, anh đọc sách vì để học nói lời ngon tiếng ngọt."



"Anh là vì muốn làm vợ vui, đây là chuyện lớn, tuyệt đối không được qua loa.” "Được được được, anh học đi, em đợi nghe thành quả lao động của anh."



Sau khi ăn cơm xong, như thường lệ là Tiết Ngạn Thần dọn dẹp chén đũa, rửa nồi rửa chén, lại vào nhà ở cùng Lạc Tĩnh Nghiên thêm một lúc rồi mới đi tìm Triệu Quân.



Anh gọi Triệu Quân ra ngoài, hai người vẫn nói chuyện riêng với nhau, quan sát xung quanh không có ai khác, anh nói rất nhỏ, đảm bảo chỉ có hai người họ nghe được.



"Triệu Quân, tôi thấy rồi, trên người thằng nhóc đó có ký hiệu."



Anh không nói rõ những câu tiếp theo, mà dùng tay vẽ hình ngôi sao sáu cánh, Triệu Quân lập tức hiểu rõ, anh ấy mở to mắt ngạc nhiên.



"Cậu là nói cậu ta thật sự là kẻ địch phái đến, nội bộ chúng ta đã xuất hiện gian tế, chúng ta phải lập tức báo cáo cho quân khu, nói chuyện này cho thủ trưởng."



"Cậu biết ai là người tiết lộ bí mật sao? Nếu chẳng may báo cáo sai người đem chân tướng chuyện này báo cáo cho kẻ phản bội thì sao." Tiết Ngạn Thần nói.



"Hai vị thủ trưởng?” Triệu Quân am bẩm: "Sao có thể?"



"Mọi chuyện nên cẩn thận vẫn hơn mà, bây giờ vẫn chưa xác định được là ai, nên đều phải đề phòng hết. Điều quan trọng bây giờ là phải bắt được Lại Xuân Dương, theo tôi thấy thằng nhóc đó chắc chắn không phải tay không tấc sắt đâu, trong nhà có giấu vũ khí đấy, chúng ta phải cần thận mới được. Mấy ngày nay buổi sáng tôi không thấy cậu ta nên đặc biệt đến nhà cậu ta xem, phát hiện buổi sáng cậu ta ngủ nướng, một người từng trải qua huấn luyện như cậu ta đáng lý phải rất kỷ luật, không thể nào vô duyên vô cớ buổi sáng ngủ nướng vậy được, cậu ta nói buổi tối ngủ không được là vì hay nằm mơ, tôi đoán chắc buổi tối cậu ta có ra ngoài làm gì đó.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận