Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 831: Chiếu Sáng Phong Cảnh 2

Nhắc tới điểm này, Trang Phỉ Phỉ trong lòng cảm thấy thắt lại, đây chính là chỗ Lạc Tĩnh Nghiên so với cô ta tốt hơn.



" Cô ta nói biết nấu rượu nên cùng đội trưởng liên kết với hầu hết người dân trong làng để mở quán rượu tập thể. Tuy nhiên, tôi không tham gia".



"Trong trường hợp đó, cô ta là một người sản xuất. Cô ta thường cần ghi lại rất nhiều dữ liệu bằng bút và giấy."



Trang Phi Phi tựa hồ hiểu được ý đồ của cô ta,"Vậy cô muốn lấy một ít giấy ghi chép số liệu của cô ta, kiểm tra chữ viết của cô ta, sau đó tự mình bắt chước."



Tiết Ninh Nam gật đầu, sau đó nắm lấy tay Trang Phi Phỉ, ánh mắt cầu xin.



"Phi Phỉ, cô cũng biết ở đây ngoại trừ cô ra, tôi không quen biết ai cả, cô đối với tôi tốt như vậy, cho tôi ở cùng cô, cô nhất định sẽ giúp tôi đúng không?"



Trang Phi Phi cau mày, cô ta đương nhiên muốn giúp đỡ, nhưng cô ta không muốn bị Tiết Ninh Nam lợi dụng vô ích.



Sự chia tay của Lạc Tĩnh Nghiên và Tiết Ngạn Thần sẽ không mang lại lợi ích gì cho cô ta, cô ta thực sự muốn thấy Lạc Tĩnh Nghiên không được vui vẻ, nhưng nếu Lạc Tĩnh Nghiên và Tiết Ngạn Thần chia tay và đột nhiên yêu Lục Thừa Dã, ông chủ tương lai, điều đó càng khiến cô ta đau lòng và lo lắng hơn.



Nếu Tiết Ninh Nam không cho cô ta lợi ích gì thì cô ta sẽ không làm.



"Cô Tiết, tôi và Lạc Tĩnh Nghiên quan hệ không tốt, nếu chị nhờ tôi lấy đồ của cô ta thì tôi khó có thể lấy được, nếu cô ta phát hiện và báo cáo với đội trưởng, tôi sẽ lại bị trừng phạt.



Đối với những thanh niên có học ở đây không hề dễ dàng, muốn có được chỉ số nào đều phải tùy vào ý muốn của cán bộ lữ đoàn ở đây, nếu bị trừng phạt và để lại vết nhơ, e rằng sau này sẽ không có chỗ cho mình nữa, dù được khuyên nên vào Đại học Công nông binh hay ve thành phó, tôi cũng không dám mạo hiểm."



Tiết Ninh Nam nghĩ tới lời của Trang Phi Phi, cô ta và Trang Phi Phi không phải họ hàng, Trang Phi Phỉ nhất định sẽ không giúp đỡ cô ta một cách vô ích.



Cô ta lấy ra mười đô la nhét vào tay Trang Phi Phi: "Phi Phi, tôi sẽ không để sự giúp đỡ của cô uỗng công. Xin hãy giúp tôi lấy được chữ viết của cô ta. Khi họ chia tay và Ngạn Thần kết hôn với người khác, tôi vẫn sẽ như vậy, cho cô thêm một ít nữa."



"Cô Tiết, ý tôi không phải vậy."



Trang Phi Phi nhìn một cái, nhanh chóng từ chối, tiễn một người ăn xin đi chỉ tốn mười tệ. "Cam đi. Tôi biết cô đã bỏ ra công sức, đây là cảm ơn cô."



"Cô Tiết, tôi có lòng nhưng chỉ sợ không làm được.”



Thấy cô ta như vậy, Tiết Ninh Nam lay từ trong túi ra thêm mười đồng nhét vào tay cô ta: " Em gái tốt, cảm ơn cô đã vất vả. Hãy tìm cách lấy nét chữ của cô ta. Tôi rất trông cậy vào cô đấy."



Trang Phỉ Phỉ vẫn từ chối, cuối cùng Tiết Ninh Nam tăng số tiền lên bốn mươi, Trang Phỉ Phỉ miễn cưỡng nhận.



"Cô Tiết, ban đầu tôi rất xấu hổ về vấn đề này vì sợ mình không làm được. Tuy nhiên, thấy cô lo lắng cho cuộc hôn nhân của em trai mình và tương lai của anh ấy nên tôi quyết định dốc hết sức lực giúp cô. Chính xác thì cô muốn làm gì? Nói đi, chúng ta cùng thảo luận.”



"Phi Phỉ, cô ở đây quen biết rất nhiều người, cô có thể tìm người khác làm hộ cô.”



Tiết Ninh Nam thực ra không muốn bỏ ra quá nhiều tiền để đưa Trang Phi Phi, ban đầu cô ta định bỏ ra ba mươi bốn mươi lệ, nhưng cô ta biết rằng cho dù cô ta có trả trước bao nhiêu đi chăng nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận