Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 174: Làm Giáo Viên 1

Chuong 174: Lam Giao Vien 1



Vừa lúc bác sĩ cũng không kiểm tra ra được nguyên nhân của căn bệnh nên chỉ có thể coi như là bệnh bình thường, lại lần nữa làm những công việc vô ích.



Hiện tại Phương Chí Viễn không có bắt cứ van đề gì mà Đồng Kiến Tân lại xuất hiện vấn đề. Cô ta hoài nghi liệu có phải Đồng Kiến Tân bị trúng độc bởi loại chất độc đó không. Thế nhưng đối tượng mà cô ta muốn đầu độc là Phương Chí Viễn, vì sao lại sẽ biến thành Đồng Kiến Tân.



Cô ta nghĩ tới hai loại khả năng:



Một là bình thuốc độc kia là giả và nó không có bất kỳ tác dụng sát thương đáng nói nào.



Hai là cô ta đã đầu độc sai người, không bỏ thuốc vào hộp cơm của Phương Chí Viễn mà là hộp của Đồng Kiến Tân.



Đồng Kiến Tân và Phương Chí Viễn dùng hộp cơm giống nhau nhưng lúc ấy sau khi cô ta đã xác định Phương Chí Viễn đặt hộp cơm ở đâu thì mới bỏ thuốc vào trong.



Chẳng lẽ Phương Chí Viễn và Đồng Kiến Tân đã lấy nhằm hộp cơm của nhau, thế cho nên Đồng Kiến Tân mới dùng hộp cơm của Phương Chí Viễn sau đó nuốt phải thuốc độc vào trong bụng mình?



Nếu như Đồng Kiến Tân thật sự trúng độc thì cũng chỉ có khả năng này thôi.



Tuy rằng cô ta không dạy cho Phương Chí Viễn một bài học được nhưng tốt xấu gì cô ta cũng đã thử được độc tính của chất độc này. Giờ cô ta sẽ quan sát Đồng Kiến Tân thêm một thời gian để xem cuối cùng anh ấy bị tra tấn thành ra bộ dáng gì.



Hiện tại cô ta sẽ không làm ra chuyện gì nữa mà là giữ số thuốc còn lại chờ ngày tìm kẻ thù.



Đồng Kiến Tân ở lại bệnh viện một ngày một đêm, bác sĩ đã tiêm và truyền dịch cho anh ấy nhưng vẫn không có bất kỳ tác dụng gì. Vì thế bác sĩ đã kiến nghị Đồng Kiến Tân nên đi khám toàn thân.



Điều kiện của nhà Đồng Kiến Tân cũng khá tốt, mỗi tháng gia đình đều sẽ gửi xuống cho anh ấy tiền tiêu vặt khoảng mười đồng. Anh ấy cũng không phải lo lắng về tiền bạc nên đã nghe theo lời bác sĩ đi khám toàn thân.



Vào những năm 70, các thiết bị kiểm tra vẫn còn chưa được phát triển tiên tiến cho nên cũng chỉ có thể xét nghiệm được máu, nước tieu cùng một chút siêu âm. Kết quả kiểm tra cho thấy anh ấy cũng chỉ bị cảm nhiễm virus bình thường, không phát hiện ra sự thương tổn nào trong cơ thể. Bác sĩ chỉ có thể tiếp tục thực hiện các phương pháp điều trị cảm sốt bình thường cho anh ấy.



Hai ngày sau, Đồng Kiến Tân vẫn không có bất kỳ chuyển biến tốt nào, đến chính bản thân anh ay cũng không dám tin sự thật này lại xảy ra với mình. Sức khoẻ của anh ấy vẫn luôn rất tốt, bình thường khi bị sốt hay cảm lạnh, nhẹ thì có thể tự lành còn nếu nghiêm trọng một chút thì uống thuốc mấy ngày là sẽ ổn ngay, thế nhưng lần này lại không giống như vậy.



Bác sĩ kiến nghị anh ay lại đi lên bệnh viện thành phố kiểm tra, trước khi đi còn phải để một người về đại đội Tiền Tiến trước viết thư giới thiệu.



Đồng Kiến Tân không tin cơ thể của mình lại yếu ớt đến mức không thể thắng nổi bệnh cảm lạnh virus bình thường này. Anh ấy sợ bác sĩ đang lừa dối mình cho nên đã lựa chọn về khu thanh niên trí thức trước, đợi quan sát khoảng hai ba ngày rồi mới quyết định có đi đến bệnh viện thành phố hay không.



Bác sĩ kê thuốc cho anh ấy, anh ấy lại cùng Thắm Như Ý xuất viện.



Sau khi trở lại khu thanh niên trí thức, những thanh niên trí thức khác đều đến thăm bày tỏ sự quan tâm với anh ấy, thanh niên trí thức nữ cũng đến thăm anh ấy. Lâm San San còn rất hiểu biết về bệnh tình của anh ấy, quả nhiên cách chữa trị và khám bệnh giống y như những gì mẹ cô ta đã từng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận