Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 356: Bị Bắt 1

"Anh mới đi theo hắn một ngày, mà đã hiểu rõ như thế rồi sao?"



"Tôi còn biết tin tức dựa vào những con đường khác."



Lạc Tĩnh Nghiên: Cô lại phải nhìn Tiết Ngạn thần với cặp mắt khác xưa rồi, anh không tiếp tục tham gia quân ngũ thật sự là quá đáng tiếc.



Tiết Ngạn Thần nói: "Đợi một lát nữa khi hắn đi vào trong sòng bạc, một người trong chúng ta ở lại chỗ này, một người đi báo công an. Phải khai báo rõ địa chỉ của cả hai chỗ này cho các đồng chí công an, bọn họ khẳng định sẽ bắt cả hai bên, luôn có một nơi có thể bắt được hắn, tiện thể nhổ sạch những hang 6 không đứng đắn này. Nhưng cơ hội chỉ có một lần, nếu như lần này không thành công, công an nha sạch hai hang 6 này, Lý Kiến Quốc không có nơi để tiêu khiển, thì chúng ta sẽ trị hắn dựa vào những biện pháp khác.”



"Tôi biết."



Tiết Ngạn Thần chỉ vào bên trong: "Chỗ này của bọn chúng vẫn luôn có người phụ trách trông chừng ở bên ngoài, nếu như có công an đến, bọn chúng nhất định sẽ có con đường đặc biệt để chạy trốn. Một lát nữa sau khi Lý Kiến Quốc tiến vào, cậu đi báo công an, tôi sẽ giải quyết kẻ trông chừng đó, để hắn ta không thể thông báo với Lý Kiến Quốc." Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Có khi nào sau lưng cái sòng bạc này và cái hang động đó đều có người chống lưng hay không? Công an cũng không làm gì được bọn chúng."



"Cậu cứ đi báo công an, nếu như các công an đều bỏ mặc, thì chúng ta sẽ đi thành phố tố cáo bọn họ, theo tôi thấy, bọn họ sẽ không mặc kệ đâu."



"Được, anh trai, một lát nữa tôi sẽ đi, anh ở lại đây phải cẩn thận." Lạc Tĩnh Nghiên dặn dò.



"Yên tâm, tôi sẽ."



Lạc Tĩnh Nghiên đột nhiên nghĩ đến một vấn đề: "Thế lực của nhà họ Lý lớn như thế, lỡ như sau khi Lý Kiến Quốc bị bắt, ba của hắn lợi dụng quan hệ lại cứu hắn ra ngoài thì sao.”



"Đợi khi hắn vừa bị bắt, tôi sẽ gửi cho mỗi cán bộ trong Ủy ban Cách mạng một bức thư nặc danh, nói với bọn họ chuyện Lý Kiến Quốc bị bắt. Rất nhiều người ở trong đó đều đang nhìn chằm chằm vào vị trí của ba hắn kìa, bọn họ chờ đợi mong mỏi ba của hắn phạm sai lầm. Chỉ cần ba của hắn dám vớt hắn ra, những người đó nhất định sẽ phát giác được, mượn chuyện này để hạ bệ ba của hắn, chỉ dựa vào những người đó đã đủ để khiến ba của Lý Kiến Quốc có một bài học nhớ đời. Nếu như ba hẳn suy nghĩ cho chức quan của chính mình, thì sẽ không cứu hắn. Nhưng mà, nếu như ba hẳn thật sự vớt hắn ra, vậy thì càng tốt, cha con bọn họ phải cùng nhau đi vào một lần nữa."



Lạc Tĩnh Nghiên không kìm lòng được phải dựng ngón cái với anh: "Anh trai, chiêu này của anh thật Sự quá cao siêu!"



Tiết Ngạn Thần không có biểu cảm gì, cho dù chỉ trà trộn trong quân đội, cũng gặp rất nhiều âm mưu nghỉ ky, chỗ nào cũng sẽ có lục đục với nhau. Thứ những người khác nhìn thấy chỉ là biểu tượng bên ngoài, sự đen tối thật sự lại bị ẩn giấu ở chỗ sâu trong nội tâm con người.



"Anh trai, anh đang làm công việc gì vậy, tôi cảm thấy anh rất có tiềm năng trở thành công an." Lạc Tĩnh Nghiên muốn xem anh có nói thật lòng hay không. "Trước đây tôi đã từng ở trong quân đội, hiện tại đã giải ngũ rồi."



"Vậy thì anh không làm lính là quá đáng tiếc."



"Hiện tại tôi làm ruộng ở quê nhà, tôi cảm thấy làm cái gì cũng được, chỉ cần nhiệt tình yêu thích vị trí công tác của bản thân, thì cho dù là làm cái gì, chỉ cần là những nghề nghiệp đứng đắn đều rất vĩ đại."



"Nói quá đúng rồi, nhân dân lao động là vinh quang nhất, cũng vĩ đại nhất!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận