Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 340: Xem Phim 2

Lạc Tĩnh Nghiên mỉm cười, đôi mắt cong thành hình mặt trăng, người yêu quan tâm cô, cô cũng không thể phụ lòng tốt của anh ấy, nếu không, trong lòng anh ấy nhất định sẽ khó chịu.



"Được."



Tiết Ngạn Thần lúc này mới nhếch khóe miệng, đi đến quầy thức ăn gọi món, gọi những món mà Lạc Tĩnh Nghiên đã chọn, anh ấy còn gọi một con cá nấu đậu phụ và một đĩa thịt heo xé xào ớt cay.



Lúc này có mấy thanh niên lưu manh côn đồ đi vào. Tên con trai cằm đầu từ bên ngoài đã nhìn thấy Lạc Tĩnh Nghiên ngồi ở cạnh cửa sổ, liền cố ý dẫn bè lũ của hắn vào nhà hàng ăn tối.



Người này chính là Lý Kiến Quốc, người trước đây đã từng theo đuổi Tần Trân Trân nhưng bị từ chối.



Tiết Ngạn Thần gọi món xong quay lại ngồi cùng Lạc Tĩnh Nghiên, lúc này Lý Kiến Quốc mới phát hiện thì ra Lạc Tĩnh Nghiên đi cùng với một người đàn ông, mỹ nhân vậy mà lại có bạn trai rồi, thật là đáng ghétI



Hắn cùng đám côn đồ kia ngồi cách Lạc Tĩnh Nghiên và Tiết Ngạn Thần không xa, chỉ cách bọn họ một cái bàn, thỉnh thoảng hắn lại liếc qua phía bên này.



Đồ ăn Tiết Ngạn Thần gọi được chuẩn bị xong trước, Lạc Tĩnh Nghiên cùng anh đi ra quầy thức ăn ta để mang ra bàn.



Trong bữa ăn, vì Tiết Ngạn Thần ngồi sau lưng Lý Kiến Quốc, Lạc Tĩnh Nghiên tình cờ đối mặt với mấy người đó, cô phát hiện ra Lý Kiến Quốc có ý đồ xấu, nhưng cô không muốn phá vỡ vẻ đẹp trước mắt, chỉ cần đối phương không có hành vi hung hăng, cô có có thể làm như không nhìn thấy gì.



Tiết Ngạn Thần vẫn luôn chăm sóc cho cô, cần thận giúp cô nhặt xương cá rồi bỏ phần thịt vào bát cho cô ăn, thỉnh thoảng anh còn gắp cho cô những món ăn khác.



Cô cười: "Em lớn như thế này, cũng không phải trẻ con, không cần anh chăm sóc e cần thận như vậy đâu."



"Anh." Động tác của người con trai đột nhiên dừng lại: "Anh biết em cái gì cũng tự làm được, nhưng anh không kìm được lòng mình, anh muốn chăm sóc và làm điều gì đó cho em."



Lạc Tĩnh Nghiên nhìn bộ dáng anh lúc này có chút ngốc, liền thỏa hiệp: "Được, được, được, anh muốn chăm sóc em thì chăm sóc, em không phản đối nữa."



Người con trai dường như được sống lại, tiếp tục tận tâm chăm sóc cho cô người yêu bé nhỏ của mình.



Bọn họ ăn không nhanh, Lý Kiến Quốc gọi món trễ hơn, lúc bọn họ ăn xong Lý Kiến Quốc và may tên côn đồ đi theo hắn vẫn chưa ăn xong.



Lúc rời khỏi nhà hàng quốc doanh đã hơn năm giờ chiều, Tiết Ngạn Thần nói: "Chúng ta đến rạp chiếu phim trước, đợi bên trong một lát, nếu đợi đến giờ chiếu phim mới tới, nói không chừng chúng ta sẽ bỏ lỡ mắt đoạn đầu. Anh xem phim mà không xem phần mở đâu, về sau sẽ không hiểu rốt cuộc phim đang nói về chuyện gì, lúc đó sẽ cảm thấy mơ hồ, trong lòng buồn bực không chịu được".



"Em cũng vậy, vậy chúng ta đi thôi."



Bọn họ vừa rời đi, Lý Kiến Quốc cũng lau miệng, dắt theo đám anh em của hắn rời khỏi nhà hàng, bọn hắn giả vờ lượn dạo ở đẳng sau, cả đoạn đường di theo Lạc Tĩnh Nghiên và Tiết Ngạn Thần cho tới khi hai người bọn họ vào rạp chiếu phim.



Lý Kiến Quốc cũng mang mấy tên côn đồ ra ngoài rạp chiếu phim, một tên trong số đó nói: "Kiến Quốc, tại sao cậu lại đưa chúng tôi đến đây? Rốt cuộc cậu có muốn mời chúng tôi đi xem phim không?”



Lý Kiến Quốc sờ túi, tổng cộng có sáu tệ, một vé xem phim giá một tệ, sáu vé sáu tệ.



Một người khác nói :TO vừa đãi các cậu một bữa ở nhà hàng quốc doanh xong, máy cậu ai mời tôi xem phim đây?"



Bọn họ đều là những tay chơi, từ trước đến nay luôn lần lượt mời khach.
Bạn cần đăng nhập để bình luận