Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 978: Tay Không Trở Về 1

Nếu tất cả những phân tích của anh là đúng thì rất có thể những giấy khen, huy chương và thư cảm ơn của Lạc Tĩnh Nghiên không hề được gửi đến các lãnh đạo cấp cao khác mà thậm chí có thể đang nằm trong tay của sư đoàn trưởng Lý.



Không được, anh muốn lây mọi thứ lại càng sớm càng tốt, anh phải trực tiếp trình thẳng lên lãnh đạo cấp trên mới được.



Chỉ còn một tia hy vọng thì anh cũng sẽ không chịu thua.



Anh đứng bật dậy cầm lấy áo khoác, Triệu Quân hỏi anh: "Anh định làm gì thế?" "Đi tìm sư đoàn trưởng Lý lấy đồ."



"Lấy đồ? Anh lấy đồ gì?"



Tiết Ngạn Thần không trả lời anh ấy mà chỉ liếc nhẹ anh ấy một cái rồi bỏ đi.



Triệu Quân chẳng hiểu chuyện gì, Tiết Ngạn Thần hấp tấp đi tìm sư đoàn trưởng Lý lấy đồ gì? Sư đoàn trưởng Lý còn nợ anh ấy cái gì?



Ơ?



Không phải là anh ấy vội vàng đi làm re hiền của sư đoàn trưởng Lý đấy chứ?



Ha, miệng nói thì nghe êm tai, sẽ trung trinh không đổi với thanh niên trí thức Lạc nhưng vừa mới nói cho anh ấy nghe là thiên kim của sư đoàn trưởng Lý vừa ý anh ấy thì anh ấy đã nóng lòng muốn đến nhà người ta. Giống như giây tiếp theo người ta sẽ thay đổi ý định rồi không cần anh ấy nữa Vậy.



Đi lây đồ, em thấy là anh muốn mua đồ qua tặng cho nhà người ta mới đúng, vội vàng di nịnh hót ba vợ, muốn làm cơn re của người ta.



"Hừ, tra nam Tiết. Nếu như anh thay lòng đổi dạ thật thì em sẽ lập tức nói cho thanh niên trí thức Lạc biết, xem cô ấy xử lý anh thế nào."



Nghĩ đến đây đột nhiên anh ấy cảm thấy rất hứng thú, Lạc Tĩnh Nghiên cũng là người luyện võ, nếu cô ấy muốn đánh nhau với Tiết Ngạn Thần thì chưa biết ai thẳng ai thua đâu?



Anh ấy sẽ mỏi mắt mong chờ.



Tiết Ngạn Thần đi thẳng đến nhà họ Lý, anh đưa tay lên gõ cửa.



Cũng quá trùng hợp vì người mở cửa là Lý Tuyết.



Lý Tuyết thấy anh đích thân đến đây nhưng lại không rõ mục đích của anh là gì nhưng đối phương đã chủ động đến cửa vẫn khiến cô ta cảm thấy hơi phần khởi.



Cô ta mong đợi anh sẽ thay đổi ý định và bằng lòng ở bên cạnh cô ta.



Cô ta nhanh chóng nhường chỗ cho anh.



"Tiểu đoàn trưởng Tiết, có chuyện gì thế, vào trong rồi nói." Tiết Ngạn Thần vẫn đứng yên không động đậy, anh tỏ ra thờ ơ hỏi Lý Tuyết: "Tôi muốn biết sư đoàn trưởng Lý có ở nhà không."



Lý Tuyết hơi thất vọng, hóa ra anh đến đây không phải để tìm cô ta.



"Ba tôi có chuyện nên ra ngoài rồi, bây giờ không có ở nhà."



"Cô biết ông ta đi đâu không?"



Lý Tuyết lắc đầu: "Hình như là tài xế đã lái xe đưa ông ấy ra ngoài quân khu rồi nên tôi cũng không biết chính xác ông ấy đi đâu nữa.”



"Vậy được, làm phiền cô rồi."



Tiết Ngạn Thần quay người bỏ đi không chút luyến tiếc nào.



Lý Tuyết xớ rớ đứng ở cửa, hồi lâu sau cô ta mới vào nhà, cô ta vung tay đóng sam cửa lại.



Khi Tiết Ngạn Thần quay lại ký túc xá thì Triệu Quân vẫn còn chưa đi.



Anh vừa bước vào thì Triệu Quân đã ném cho anh một ánh mắt hóng hớt.



Triệu Quân nhìn thấy sắc mặt của anh hơi ủ rũ thì nghĩ lẽ nào anh vội vàng chạy đi làm con re cho người ta nhưng người ta lại không cần rồi?



Tiết Ngạn Thần nhìn ra được tâm tư nhiều chuyện của anh ấy nhưng không nói gì cả, anh ôm lấy chậu rửa mặt rồi đi thẳng vào phòng đun nước để đánh răng rửa mặt. Sáng sớm hôm sau, sau khi thức dậy đánh răng rửa mặt xong thì anh định ra ngoài tìm bà nội Tiết và Lạc Tĩnh Nghiên. Lúc đang đi trên đường thì đột nhiên có hai sĩ quan trẻ tiến về phía anh, sau khi họ gặp anh thì muốn đưa anh đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận