Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 104: Tịnh Diem 3

Nếu như tình cảm giữa bọn họ đủ sự kiên định, đủ sự tin tưởng lẫn nhau, anh ấy đối xử với cô đủ tốt, thì cô cũng không phải là không thể suy xét về hôn nhân không tình dục, cũng có thể không cần có con. Nếu không phải là do hiện tại cô không có tính toán tìm người yêu, nói không chừng cô sẽ chủ động theo đuổi Tiết Ngạn Thần đấy.



Lạc Tĩnh Nghiên nhìn một cái liền thu hồi ánh mắt, thím Hồ vội vàng truy hỏi: "Thế nào, thằng ba nhà thím tuần tú nhỉ."



"Cũng như thế thôi." Lạc Tĩnh Nghiên cúi đầu bẻ bắp ngô, trả lời rất lạnh nhạt. "Cái gì, cũng như thế thôi sao?"



"Phải đó a, cho dù cháu không có người yêu cũng không nhìn trúng anh ta, thím nghe không hiểu sao."



Sắc mặt của thím Hồ xấu đi ngay lập tức: "Cháu nói xem thằng ba nhà thím không tốt chỗ nào, không tốt bằng người yêu đó của cháu sao?”



"Kém rất nhiều."



"Thim không tin, cháu gọi người yêu của cháu qua đây, để hai người bọn nó đứng cùng nhau so một chút."



"Anh ấy không có thời gian đến."



"Tinh Nghiên, cháu suy xét lại lần nữa đi." Lạc Tĩnh Nghiên chộp lấy mấy tua bắp: "Không suy xét gì cả, nếu như thím còn không đi, thì đừng trách cháu không khách sáo."



Thím Hồ có thể nhìn ra cô thật sự tức giận rồi, hiện tại bà ấy vẫn phải lấy lòng Lạc Tĩnh Nghiên, nên liền vội vã đứng dậy rời đi.



Bà ấy đi đến bên cạnh Hồ Tam Cường, nói mấy câu với Hồ Tam Cường: "Con đi trước đi, con bé cứ nói bản thân đã có người yêu, không biết rốt cuộc có phải là thật hay không. Đừng nóng vội, dù sao nó cũng tham gia đội sản xuất ở chỗ chúng ta, tạm thời không thể rời đi, sau này lại tìm cơ hội khác."



"Mẹ, cô ấy trông thật đẹp."



"Còn cần con nói sao? Nó là đứa cần gì có đó." Sau khi lam toi hai dau bo ruộng, Lạc Tĩnh Nghiên liền chủ động đi tìm tiểu đội trưởng, yêu cầu đi chỗ khác cùng với Lạc Trường Thiên. Tiểu đội trưởng bảo cô tự tìm người khác để đổi, Lạc Tĩnh Nghiên dùng bốn viên đường, thay đổi vị trí với hai người phụ nữ trong thôn.



Lạc Tĩnh Nghiên và Lạc Trường Thiên làm xong công việc, ngồi ở trên bờ ruộng nghỉ ngơi một lát, mới tan tầm về Tri Thanh Điểm.



Lúc đi ngang qua ruộng cao lương*, Hắc Ha trong không gian bỗng nhiên phát ra tiếng: [Chủ nhân, trong ruộng cao lương có gà rừng. ]



* Cao lương là một loại ngũ cốc cổ thuộc họ cỏ Poaceae hay còn gọi mien mía, cao lương đỏ, (cỏ) miến to, lúa miến, bo bo, mộc mạch là một loài thực vật có hoa trong họ Hòa thảo.



Lạc Tĩnh Nghiên rất muốn tiến vào trong bắt gà rừng, nhưng nếu có Lạc Trường Thiên ở bên cạnh thì sẽ không tiện, cô nói với Lạc Trường Thiên rằng: "Tiểu Thiên, em về trước đi, chị cảm thấy hơi đau bụng, chị vào trong ruộng cao lương một lát."



Lạc Trường Thiên bỗng chốc hiểu rõ là có ý gì, những lúc làm việc ở trong ruộng, ruộng bắp ngô và ruộng cao lương chính là nhà vệ sinh thiên nhiên.



"Chị, chị có cần đi gặp bác sĩ không?"



"Vấn đề nhỏ thôi, không cần gặp bác sĩ."



"Vậy được rồi."



Lạc Trường Thiên vừa rời khỏi, Lạc Tĩnh Nghiên liền chui vào trong ruộng cao lương, dựa theo sự dẫn dắt của Hắc Hỏ, tìm kiếm con gà rừng đó.



Cuối cùng gà rừng đang chạy toán loạn ở trong ruộng cao lương bị cô nhìn thấy, cầm lấy một cái ná từ trong không gian, ngắm chuẩn, vèo một cái, gà rừng ngã ở trên đắt.



Vào lúc cô đi qua nhặt gà rừng lên, lại nghe thấy một âm thanh khiến người ta mặt đỏ tía tai.



Cô bỏ gà rừng vào trong không gian, hiếu kỳ bước vào phía trong, nhìn thấy một đôi uyên ương” hoang dại đang thực hiện hoạt động nào đó trong một mảnh ruộng cao lương ngã rạp.



* Uyên ương là một loài vịt đậu cây, con trống gọi là uyên có bộ lông sặc sỡ, con mái gọi là ương trông tương tự như con mái của vịt Carolina. Ngoài ra người ta còn dùng uyên ương để chỉ những cặp đôi đang yêu nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận