Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 461: Xử Lý Vấn Đề Nhà Cửa 2

"Bởi vì anh rất ít khi qua lại nhiều với người lạ, anh lại từng làm quân nhân, khả năng quan sát lại tốt hơn người bình thường, em liền biết chắc anh đã phát hiện điều gì đó bất thường nên mới cố ý tiếp cận cậu ta?"



"Lúc mới bắt đầu anh không cố ý muốn tiếp cận cậu ta, nhưng sau khi tiếp xúc anh thấy chỗ khe giữa ngón tay cái và ngón tay trỏ có vết chai dày, cậu ta nói lên đại học mới trở về, tay của một sinh viên cầm bút không giống tay cậu ta. Sau đó, anh liền bí mật đến thị trần nói chuyện này cho công an, vừa hay công an cũng đang điều tra về đặc vụ của địch, chắc ho đã phát hiện ra chuyện gì nên mới bắt Lại Xuân Dương. Lúc đó không nói với em là vì sợ đặc vụ của địch quá nguy hiểm, em càng biết nhiều thì càng bat lợi với em, anh không muốn để em tham dự vào loại chuyện như vậy.”



Lạc Tĩnh Nghiên bắt đầu suy nghĩ những lời Tiết Ngạn Thần vừa nói, nhưng không phát hiện có điều nào không đúng.



Không chỉ Tiết Ngạn Thần, nếu cô phát hiện Lại Xuân Dương có điều nào bất thường sẽ không khoanh tay đứng nhìn.



Tiết Ngạn Thần sợ cô tiếp tục hỏi về chuyện này, nên đổi chủ đề khác.



"Trinh Nghiên, chuyện Lại Xuân Dương không có liên quan gì tới chúng ta, huống chỉ cậu ta đã bị bắt, sau này sẽ không thể tiếp tục làm chuyện xấu, chúng ta không cần cứ nói về cậu ta, vẫn nên nói đến chuyện nghiêm túc hơn đi."



"Anh muốn nói chuyện nghiêm túc gì?"



"Nói chuyện ngày kết hôn, hay chuyện sau khi kết hôn sinh con."



"Anh thôi di Lạc Tĩnh Nghiên trợn mắt nhìn anh ta.



Anh cười xấu xa: "Được rồi, đừng nói nữa, chỉ nói thì không có tác dụng gì, đến lúc đó trực tiếp làm là được. "



"Không quan tâm đến anh nữa." Lạc Tĩnh Nghiên trách anh rồi xoay mặt đi. Giây sau liền vươn người qua hôn lên môi đỏ của cô.



Nhưng vì đang ở khu nhà ở của thanh niên trí thức nên sợ người khác đột ngột tiến vào, hai người chỉ hôn một lúc rồi buông đối phương ra.



Tiết Ngạn Thần nói: "Em vẫn mau don ra ngoài đi, dọn ra ngoài có nhà riêng, chúng ta liền không cần ở đây ngó trước trông sau nữa.”



"Cho dù dọn ra ngoài, anh cũng không thể làm ra hành động không phù hợp.”



"Đương nhiên là không, ít nhất có thể ôm và hôn em khi anh muốn."



Bây giờ bí thư chi bộ Lại không còn làm nữa, họ liền đến nhà đại đội trưởng xin phê duyệt đất nền nhà, con người đại đội trưởng rất dễ nói chuyện, vung tay phê chuẩn đất nền nhà cho Lạc Tĩnh Nghiên, nơi cách khu nhà ở của thanh niên trí thức khoảng hai trăm mét và cách chuồng bò gần hơn.



Lạc Tĩnh Nghiên vội vàng lấy trong túi ra, thực ra là trong không gian ra hai gói Đại Tiền Môn cho đại đội trưởng, nhưng đại đội trưởng từ chối không nhận, Lạc Tĩnh Nghiên nhiều lần xin đại đội trưởng nhận, lúc đó đại đội trưởng mới chịu nhận.



Lần trước Lạc Tĩnh Nghiên sửa nhà là đại đội trưởng giúp đỡ tìm thợ gạch ngói, lúc đó cô không biết là vì kỹ thuật của mấy thợ gạch ngói đó không tốt, hay do vốn dĩ căn nhà đó quá cũ rồi, nhà được sửa không bao lâu lại bị dột, lần này Lạc Tĩnh Nghiên không ngờ đại đội trưởng tìm người giúp cô nữa, cô muốn tự tìm.



Cô đem suy nghĩ của mình nói với Tiết Ngạn Thần, Tiết Ngạn Thần nói: "Lần này để anh giám sát, không sợ họ không cần thận nữa."



"Được."



Họ đến nhà Trương Bảo Lai, Lạc Tĩnh Nghiên nhờ Trương Bảo Lai làm trước khung cửa và khung cửa sổ cho cô, sau đó còn làm cửa và cửa sổ, thuận tiện nghe ngóng thợ gạch ngói trong thôn, sau đó liền đích thân đến tìm mấy thợ gạch ngói đó, tổng cộng tìm được sáu người, theo Trương Bảo Lai nói, sáu người đó đều là thợ gạch ngói có kinh nghiệm lâu năm, kỹ thuật rất tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận