Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 804: Đánh Nhau Rồi 2

Cô vừa mới xem thư Tiết Ngạn Thần gửi cho mình, thấy người đàn ông kia nói toàn lời ngon tiếng ngọt, tâm trạng cũng cực kì tốt.



Có cô gái nhà nào không thích ăn kẹo, không thích ăn đồ ngọt chứ?



Trong bọc là quần áo hè mà anh mua cho cô. Cô vừa thử qua, khá hợp, màu sắc, kiểu dáng đều là kiểu cô thích.



Không thể không nói anh rất biết cách khiến cô vui vẻ.



Đang định viết hồi âm cho anh thì nghe thấy tiếng đùa giỡn truyền từ bên cạnh tới. Hắc Ho đang ở bên cạnh, mèo con cũng có tâm trạng muốn ăn dưa.



"Chủ nhân, em đi xem bên chỗ Trang Phi Phi xảy ra chuyện gì."



"Đi đi.”



Hắc Hổ nhảy lên đầu tường, thấy Trang Phỉ Phỉ đang liều mạng đánh nhau với một người phụ nữ trước cổng nhà.



Nó nhìn một lát rồi quay về.



"Chủ nhân, Trang Phỉ Phỉ đang đánh nhau với một người phụ nữ xa lạ, ha, đánh cũng rất hăng hái."



"Phải không?" Lạc Tĩnh Nghiên cong môi.



"Hắc Hổ, chúng ta ra ngoài quang minh chính đại xem.” Trang Phi Phi diễn trò hay, dĩ nhiên cô phải co vũ.



Lạc Tĩnh Nghiên lấy một nắm hạt dưa xào ngũ vị hương trong không gian ra, dẫn Hắc Hổ ra ngoài, đi tới bên cạnh nhà Trang Phi Phi.



Từ xa đã thấy Trang Phi Phi đang đánh nhau với một người phụ nữ khác. Dường như cô còn nghe thấy những từ ngữ thô tục liên tục thốt ra từ miệng hai người phụ nữ kia.



Lại gần chút thì phát hiện người phụ nữ đánh nhau với Trang Phi Phỉ kia cô đã từng gặp mặt trên thị trần một lần.



Nhìn qua kiểu cách có vẻ là từ trong thành phó tới, sao lại đánh nhau với Trang Phỉ Phi? Cô sợ Trang Phi Phi thấy cô và Hắc Hỏ, vì thể diện mà không đánh nữa nên cô cố ý tìm một chỗ tương đối kín đáo để nắp không cho bọn họ nhìn thấy cô.



Vừa cắn hạt dưa và đắc ý nhìn Trang Phi Phi đánh nhau với người phụ nữ kia. Hắc Hỗ nằm bên chân cô cũng lẳng lặng thưởng thức.



Lạc Tĩnh Nghiên lấy một con cá khô nhỏ trong không gian ra bỏ vào miệng Hắc Hỗ. Hắc Hỗ vừa ăn cá khô vừa xem diễn, cũng vui vẻ hệt như chủ nhân.



Mà hai người vì đánh nhau quá nhập tâm nên cũng không chú y có một người một mèo đang vui vẻ ăn dưa bên cạnh.



Mãi tới khi hai người đánh mệt, thở hồng hộc nhưng vẫn không có ai chịu thu tay trước.



Đại khái là vì tay chân đã mỏi nhừ, lúc này đầu óc Trang Phi Phi cũng có chút bình tĩnh lại.



Cô ta ngây ngốc đánh nhau với người phụ nữ trước mắt này, còn không rõ vì sao người phụ nữ này lại kêu cô ta là hồ ly tinh?



Còn có câu đối phương nói cô câu dẫn em trai cô ta là có ý gì, cô có quen em trai cô ta sao?



Cô ta còn không biết người phụ nữ xấu xa đột nhiên xuất hiện này là ai, càng không nói tới em trai cô ta.



Quả thực không thể hiểu được!



Tiết Ninh Nam vừa nắm bím tóc cô ta vừa bóp cổ cô ta. Động tác của cô ta và Tiết Ninh Nam gần như nhất trí. Hai người không ai nhường ai, cũng không có ai chiếm thế thượng phong mà rơi vào trạng thái giằng co.



Trang Phi Phi liếc xéo Tiết Ninh Nam: "Người phụ nữ xấu xa này, hồ đồ tới tát tôi một cái, lại đánh với tôi lâu như vậy. Cô nói ra xem tôi câu dẫn em trai cô như nào? Ai là em trai cô, tôi có quen anh ta sao?"



"Cô bớt giả ngu đi, cô không thể không biết em trai tôi là ai. Tiền đồ tốt đẹp của em trai tôi sắp bị cô phá hỏng rồi, cô còn dám giả vờ hồ đồ với tôi, đúng là hồ ly tinh, coi chừng tôi đánh cô tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận