Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 676: Thành Công Giành Được 3

Chuong 676: Thanh Cong Giành Được 3



Mẹ Lưu nói: "Trang Phi Phi, cô trộm tiền của nhà chúng tôi, biết ngay là cô sẽ không thừa nhận đâu, không sao, chúng tôi có cách để tìm ra. Hiện tại tôi phải lục soát người của cô, nếu trên người cô không lục ra được thì tôi sẽ lục soát nhà của cô. "



"Tôi không có trộm, là Lý Hồng Anh vu oan cho tôi. "



Cô ta trừng mắt với Lý Hồng Anh, chắc chắn đây là chiêu do Lý Hồng Anh nghĩ ra để lấy máu của cô ta.



Cơ bản là mẹ Lưu không thèm nghe cô ta nói: "Cô có trộm hay không, tôi xét là ra ngay. " "Mẹ, de con lục soát người cô ta cho. "



Lý Hồng Anh chủ động xin làm, ngay lập tức, cô ta mặc kệ mẹ Lưu có đồng ý hay không mà đã áp sát đến gần Trang Phi Phi, lúc bàn tay sắp thò đến bên cổ của Trang Phi Phỉ, dùng con dao găm nhỏ trong tay cứa nhẹ lên da của cô ta, chỗ đó sẽ lập tức chảy thứ chất lỏng màu đỏ tươi am áp ra.



Lý Hồng Anh sắp thành công rồi, rết cuộc cũng có thể được toại nguyện!



Còn mặt Trang Phỉ Phỉ thì xám như tro, tất cả đều sắp tiêu tùng rồi!



Cho dù cô ta có chấp nhận đối mặt hay không, có bát lực tới cỡ nào, không gian của cô ta cũng sẽ không còn thuộc về cô ta nữa.



Lý Hồng Anh nhìn thấy giọt máu kia lăn ra, tế bào trong cả cơ thể cô ta đều sôi sục lên, lúc này cơ bản là không quan tâm suy nghĩ và hành động của những người xung quanh, một lòng chỉ muốn lấy được không gian của Trang Phỉ Phỉ, chỉ còn thiếu một bước nữa thôi.



Cô ta lập tức dùng lưỡi dao kia rạch một lỗ trên tay mình, rồi cũng áp vết thương lên miệng vết thương của Trang Phi Phi, hòa máu của mình và máu của Trang Phi Phi lại với nhau.



Mẹ Lưu và Lưu Ái Quốc nhìn thấy hành động của cô ta, cả hai đều rất nghi hoặc, mẹ Lưu nói: "Hong Anh, không phải là cô muốn lục soát người cô ta sao? Lay máu của cô ta làm gì? Cô cũng đâu có thiếu máu. "



Không chỉ làm Trang Phi Phi chảy máu mà còn làm chính mình chảy máu.



Rốt cuộc là đang giở trò quái quỷ gì đây!



Lý Hồng Anh không thèm trả lời bà ta, cũng không thể nói cho bà ta biết, hiện tại ngay cả nói dối cũng không có thời gian để nói.



Ánh mắt của Lý Hồng Anh sáng rực, hết sức tập trung nhìn lên cái tay đang đổ máu của mình, đợi mong kỳ tích sẽ xảy ra.



Sau một giây, cô ta cảm thấy đột nhiên trước mắt mình hóa thành màu đen, cả người không còn chút cảm giác gì nữa.



Vội vã không kịp chuẩn bị gì mà ngất đi, khiến cô ta ngã xuống đất như một con búp bê vải rách nát.



Trong thoáng chốc mà cô ta ngã xuống đất, vì cơ thể của cô ta bỗng tiếp xúc với mặt đất mà sinh ra rung động, dẫn đến một bọc vải màu lam nhỏ văng ra từ trong túi tiền của cô ta, mẹ Lưu đang nghỉ hoặc sao đột nhiên cô ta lại lăn ra xỉu, thì bà ta lập tức chú ý thấy túi vải màu lam rơi ra đất kia, thế mà lại giống hệt như đúc cái mà bà ta đang tìm.



Không đúng, cái này không phải là cái mà bà ta bị mắt sao?



Bà ta vội khom người nhặt túi vải lên, mở ra xem, chính là cái khăn tay màu làm đó của bà ta, bên trong bọc mười lăm đồng sáu mươi bảy xu, số tiền vừa khớp. Thế bà ta mới biết hóa ra Lý Hồng Anh nói láo lừa gạt bọn họ. Kẻ trộm thật sự là Lý Hồng Anh chứ không phải Trang Phi Phi, bà ta nỗi giận đạp Lý Hồng Anh dưới đất mấy cái. "Cái thứ ăn cây táo rào cây sung, dám trộm tiền của bà!" Nhưng rốt cuộc là tại sao Lý Hồng Anh phải làm như vậy, vừa rồi cô ta cố lầy máu của Trang Phi Phi để làm gì, mẹ Lưu cũng không rõ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận