Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 595: Đứa Trẻ Nghịch Ngợm 2

Cô đã bảo Trương Lai Bảo làm cửa và cổng, Trương Lai Bảo nhắc nhở cô nhà chưa có người ở thì không nên lắp cửa, đề phòng ai đó lay trộm.



Lúc này mỗi hộ gia đình đều phổ biến sử dụng cửa gỗ, mỗi cửa gỗ có hai chốt, khi lắp cửa gỗ thì hai chốt trên và dưới có thể dán vào rãnh trên khung cửa, chỉ cần có đủ sức thì việc tháo rời cửa gỗ rất đơn giản.



Không chỉ trong thời đại này, mà ở các vùng nông thôn thời hiện đại vẫn có hiện tượng một số nhà có cửa sắt lớn bị trộm.



Lạc Tĩnh Nghiên muốn chờ đến hai ngày trước khi chuyển vào nhà mới sẽ bảo Trương Lai Bảo giúp cô lắp đặt cửa, nên may ngày nay cô chỉ có thể tự mìn giám sát bên này.



Cô bước vào trong nhà, kiểm tra lần lượt từng phòng, chỉ có trong phòng bếp có vài tượng đất nhỏ trên nền nhà, không biết con cái nhà ai chơi rồi để lại đây.



Ngoại trừ cái này, phần còn lại của căn nhà đều sạch sẽ, giường Kang trong hai phòng ngủ cũng không có dấu vết dẫm đạp chứ đừng nói đến có người đi ị trên đó.



Một lúc sau có hai đứa nhỏ chạy vào, chính là hai đứa vừa rồi bị Trang Phi Phi dạy dỗ. Bọn chúng chạy vào phòng bếp, nhặt tượng đất sét trên mặt đất lên, nói với Lạc Tĩnh Nghiên: "Chị đừng mắng bọn em, bọn em hứa sau này sẽ không bao giờ đến đây chơi nữa." Sau đó, chúng cầm tượng đất sét chạy nhanh ra ngoài.



Lạc Tĩnh Nghiên thầm nghĩ nhất định là Trang Phỉ Phỉ dạy dỗ hai đứa trẻ này đã có tác dụng, bọn trẻ thậm chí còn không dám chơi ở chỗ của cô.



Giang Mãn Nguyệt và Tôn Điềm Điềm đi vào, tham quan một lượt trong nhà cô.



Giang Mãn Nguyệt thậm chí còn cố ý đến phòng ngủ của Lạc Tĩnh Nghiên và Lạc Trường Thiên xem thử: "Tĩnh Nghiên, hai cái giường Kang nhà cậu đều sạch sẽ, thật tốt."



Lạc Tĩnh Nghiên mỉm cười: "Có thể là bọn nhỏ chê giường Kang của nhà mình không tốt, cho nên mới không | lên đó.”



"Ha ha ha, nếu nói như vậy thì giường Kang của thanh niên trí thức Trang chính là nhà vệ sinh cao cấp rồi."



"Ha ha ha, nói rất đúng."



Bọn họ tham quan bên trong xong lại ra bên ngoài xem xét mái nhà của Lạc Tĩnh Nghiên. Sau khi nhìn tổng quát, trên mái nhà không bị thiếu ngói cũng không có dấu vết bị động vào, Lạc Tĩnh Nghiên mới thở phào nhẹ nhõm.



Về sau buổi tối bảo Hắc Hỗ và Hỗ Béo chú ý hơn một chút chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.



Ba người bọn họ ở lại đây một lúc, Tôn Điềm Điềm nói: "Mãn Nguyệt, Tĩnh Nghiên, bây giờ trên núi có rất nhiều nắm tươi, chúng ta lên núi hái nắm đi."



"Được."



Đề nghị của Tôn Điềm Điềm đã được Giang Mãn Nguyệt và Lạc Tĩnh Nghiên nhất trí.



"Chỉ là vẫn cần phải quay lại khu nhà ở của thanh niên trí thức một chuyến để lấy giỏ."



Giỏ của Lạc Tĩnh Nghiên để trong không gian, lấy ra rất thuận tiện, nhưng có Tôn Điềm Điềm và Giang Mãn Nguyệt đi cạnh, cô phải quay lại khu nhà ở của thanh niên trí thức, giả vờ giống như hai người họ.



Bọn họ quay trở lại khu nhà ở của thanh niên trí thức lấy giỏ và chuẩn bị lên núi, nhưng ngay khi rời khỏi cổng khu nhà ở của thanh niên trí thức, họ đã bị Trang Phi Phi đụng phải.



Trang Phỉ Phỉ thấy bọn họ đều đang cam giỏ, đoán chừng có thể bọn họ lên núi hái nắm hoặc ngắt rau dại.



Bởi vì cô ta đang giấu đồ trên núi, cho nên cực kỳ nhạy cảm với những người lên núi, cô ta cười nói: "Ba người muốn lên núi sao?"



Tôn Điềm Điềm nói: "Lên núi hái ít nắm."



“Tôi sẽ đi cùng mọi người."



Cô ta phải canh chừng ba người này, kẻo họ phát hiện ra những hang động nơi cô ta bí mật giấu đồ trong núi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận