Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 525: Đổi Giọng Trước 1

Tiết Ngạn Thần không ngờ sau khi cô biết sự thật, sẽ sinh ra ý nghĩ như vậy.



"Tinh Nghiên, sao em lại nói như vậy, chẳng lẽ em cho rằng trước kia ngoại trừ việc anh không nói thật với em về thân phận của mình ra, những thứ khác cũng là lừa dối em, anh lấy tình cảm ra trêu đùa em sao?" Bởi vì kích động, anh ngồi bật dậy, động tới vết thương trên người.



Lạc Tĩnh Nghiên vội vàng đưa tay ra đỡ lấy anh: "Trên người anh còn có vết thương, không nên kích động, anh muốn nói gì thì cứ bình tĩnh nói, em vẫn nghe mà." "Tinh Nghiên." Anh can thận nhìn ra cửa: "Em đóng cửa lại đi, chúng ta bàn bạc một chút nhé?”



Lạc Tĩnh Nghiên đứng dậy đóng cửa phòng bệnh lại, hơn nữa còn đóng luôn cả cửa sổ, sau đó quay lại ngồi xuống đối diện với anh.



"Anh muốn nói cái gì, nói tiếp đi."



Giọng của Tiết Ngạn Thần cũng không to lắm, anh yên lặng nhìn chằm chằm vào người trước mặt: "Tĩnh Nghiên, anh biết em đang suy nghĩ điều gì, có phải là em cảm thấy, anh đã biết rõ tình huống gia đình em mà vẫn chọn ở bên cạnh em là đang lừa gạt em, đợi nhiệm vụ của anh hoàn thành sẽ lập tức bỏ rơi em ở đây, bản thân quay lại quân khu, từ đây cắt đứt hết mọi liên lạc với em, làm một tên đàn ông phụ bạc, đúng không?"



"Không phải, em chưa từng nghĩ như vậy."



Lạc Tĩnh Nghiên không hề nói dối, đến tận bây giờ cô vẫn cực kỳ tin tưởng Tiết Ngạn Thần, chỉ là cô nghĩ đến thân phận của mình, không muốn liên luy đến anh.



"Tĩnh Nghiên, cảm ơn em đã luôn tin tưởng anh. Thật ra, khi anh biết bác trai bác gái bị chuyển xuống làm nhân viên, anh đã quyết định, bắt kể sau này có như thế nào, anh cũng muốn ở bên cạnh em. Lúc ấy nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành, anh nhất định phải giữ bí mật về thân phận và nhiệm vụ của anh. Nhưng lúc đó anh cũng đã nghĩ đến chuyện sau này của chúng ta rồi, cùng lắm thì anh cởi bỏ bộ quân phục này, chúng ta sẽ không còn bắt kỳ trở ngại nào nữa. Cho nên, Tĩnh Nghiên à, anh vô cùng nghiêm túc đối với chuyện tình cảm của chúng ta, tuyệt đối không hề có chút suy nghĩ chơi đùa nào, em phải tin anh."



"Anh, anh quyết định sau này không làm quân nhân nữa?" Lạc Tĩnh Nghiên quả thực không có cách nào tưởng tượng nỗi.



Tiết Ngạn Thần nhẹ nhàng gật đầu.



Trong lòng Lạc Tĩnh Nghiên lúc này cảm xúc lẫn lộn.



Bình thường mà nói, có người đàn ông chịu vì mình mà từ bỏ sự nghiệp của họ, chứng tỏ rằng anh ay vô cùng yêu cô, vô cùng quý trọng cô, nhưng hiện giờ cô không cảm giác được một chút vui vẻ nào.



Bởi vì cô biết sự nghiệp và lý tưởng quan trọng như thế nào đối với một người, đặc biệt là khi một người đang cực kỳ yêu thích một nghề nghiệp nào đó, anh ấy có thể gửi gắm hết tất cả linh hồn của mình vào đó, khiến cho anh từ bỏ sẽ đau khổ không khác gì khoan tim xẻo thịt, cô không muốn Tiết Ngạn Thần vì cô mà từ bỏ lý tưởng và khát vọng của mình.



Giống như cô vậy, khi cô ở kiếp trước, vẫn luôn coi sự nghiệp là chuyện quan trọng nhất trong cuộc đời của mình, khi đó, chuyện vui vẻ nhất của cô mỗi ngày chính là được nau những món ăn khách hàng thích, cũng từng bước vượt qua chính mình, khách hàng hài lòng với món ăn cô làm, cũng chính là những khoảnh khắc hạnh phúc nhất của cô.



Sự nghiệp và lý tưởng chính là mạng sống thứ hai của cô.



Nếu như để cô từ bỏ việc nấu ăn, nhất định cô sẽ vô cùng đau khổ.



Mãi cho đến tận khi xuyên qua, gặp Tiết Ngạn Thần, cô mới biết được tình yêu là gì.



Cô nghĩ, trước khi Tiết Ngạn Thần gặp được cô, nhất định cũng giống cô kiếp trước, coi việc đền đáp tổ quốc và nhân dân là chuyện quan trọng nhất của mình, nếu như không phải gặp được cô, anh sẽ toả sáng ở vị trí yêu thích của mình cho đến hết cuộc đời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận