Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 271: Đặt Trước Xe Đạp 2

Tiết Ngạn Thần đi tìm chủ nhiệm của Hợp tác xã cung tiêu yêu cầu anh ta lần sau lấy thêm hàng thì để lại cho anh một chiếc xe đạp của nữ, anh còn đặt cọc trước mười đồng, anh còn viết một đơn đặt hàng xe đạp cùng với số tiền đã đặt cọc.



Tần Trân Trân bối rối trước hành động của anh: "Anh họ, còn chưa có tin về vé xe đạp mà anh đã trả tiền cọc rồi. Lỡ như không có vé thì phải làm sao?”



"Trong lòng anh hiểu rõ nhưng nếu anh không đồng ý với họ rồi lỡ như đến lúc anh muốn mua họ lại bán hết thì làm thế nào?" Tần Trân Trân mim môi: "Anh họ, không ngờ anh suy nghĩ chu đáo thật.”



Sau khi đặt mua xe đạp xong Tiết Ngạn Thần đưa tiền mua vé xe đạp cho Tần Trân Trân.



"Nếu không đủ thì anh sẽ đưa thêm.”



Tần Trân Trân giữ một bó đại đoàn kết.



"Chắc chắn đủ, có thể thừa nữa."



Anh họ thật hào phóng.



"Nếu thừa thì em dùng để mua quà vặt ăn di nhé."



"Vậy em cảm ơn anh họ."



Tần Trân Trân cười nói.



Họ lại đi một vòng quầy bán quần áo, Tiết Ngạn Thần tự tay chọn cho Lạc Tĩnh Nghiên một chiếc khăn lụa màu xanh lam.



Anh hỏi Tần Trân Trân: "Em muốn mua khăn quàng cổ không? Nếu muốn thì em tự chọn một cái nhé?"



Tần Trân Trân lắc đầu: "Anh mua khăn quàng cổ cho người yêu tương lai nên em cũng muốn người yêu tương lai của em mua cho em."



"Người yêu tương lai của em đâu?"



"Anh ấy à... không biết ở đâu nữa, khi nào em tìm được anh ấy thì chắc chắn sẽ nói cho anh biết."



Tiết Ngạn Thần dặn dò cô ấy: "Em đừng nói chuyện này cho cậu mo và bà ngoại nghe nhé."



"Tại sao vậy?”



Tần Trân Trân không hiểu: "Nếu bà nội biết anh sắp có người yêu thì chắc chắn bà nội sẽ vui lắm."



"Chính vì anh biết như vậy nên mới không để bà biết. Nếu bà biết thì bà sẽ nhất định truy hỏi đến cùng xem chị dâu họ của em là ai sau đó sẽ đích thân đi xem, dù sao thì bọn anh còn chưa chính thức hẹn hò nên anh sợ chị dâu họ của em sẽ ngại."



"Chị dâu họ?”



Tần Trân Trân cười nói: "Anh nói là chị dâu họ của em sao, hai người còn chưa chính thức hẹn hò nữa mà."



"Anh thích nói như vậy." "Được, vậy em giữ bí mật giúp anh trước, em sẽ không nói cho bà nội biết. Đợi đến khi nào anh muốn nói thì sẽ chính miệng nói với bà."



"Ừm."



Đã may ngày rồi Trang Phi Phi không nhìn thấy Hỗ Béo, cô ta đã cuống cuồng rồi.



Vì cô ta không có giá trị vũ lực nên cô ta thường gặp phải người xấu, nhưng từ sau khi có được con mèo này cô ta toàn dựa vào nó cứu cô ta.



Nó đã đi đâu rồi?



Đột nhiên cô ta nghĩ đến con mèo trong nhà Lạc Tĩnh Nghiên, chẳng lẽ con mèo đó đã dụ dỗ Hỗ Béo đi rồi... không được, cô ta phải đến nhà Lạc Tĩnh Nghiên xem thử.



Thế là cô ta không báo trước đã vào nhà Lạc Tĩnh Nghiên rồi, lúc này Lạc Tĩnh Nghiên đang ngồi trên giường đất vuốt ve con mèo, Trang Phỉ Phỉ trực tiếp mở cửa bước vào nhà.



Lạc Tĩnh Nghiên vô cùng bất mãn với hành vi này của cô ta, cô lạnh lùng nói: “Thanh niên trí thức Trang, cô không biết gõ cửa trước khi vào sao? Đây là sự tôn trọng cơ bản nhất với người khác."



Ánh mắt của Trang Phỉ Phi nhanh chóng quét quanh gian nhà của Lạc Tĩnh Nghiên nhưng chỉ nhìn thấy con mèo mun của Lạc Tĩnh Nghiên thôi chứ không nhìn thấy bóng dáng Hỗ Béo đâu cả. Trang Phi Phi nói: "Thanh niên trí thức Lạc tha lỗi cho tôi đã mạo muội, hôm qua tôi nhìn thấy trong sân của Tri Thanh Điểm có một con mèo trắng nên tôi muốn nuôi một con mèo giống như thanh niên trí thức Lạc vậy. Nhưng hôm nay tôi không thấy con mèo trắng đó đâu nữa nên chỉ muốn đến xem nó có đang ở cùng con mèo mun của cô không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận