Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 947: Đầu Là SaiLam 4

Chuong 947: Deu La Sai Lam 4



Lac Tinh Nghien con dang ngac nhiên không hiểu vì sao hôm nay lại có nhiều người đi lên thị trấn như vậy thì đã nhận được câu trả lời, hóa ra hai ngày nữa là đến tết nguyên tiêu nên mọi người mới lên thị trấn để mua đồ tết.



Khi đến thị trấn thì Lạc Tĩnh Nghiên đưa bà nội Trần đến nhà họ Tần trước để gặp bà lão Tần, Tần Trân Trân cũng có ở nhà.



Từ chỗ Tần Trân Trân mà bà lão Tần biết Lạc Tĩnh Nghiên và Tiết Ngạn Thần sẽ kết hôn trong năm nay nên tiện thể dò hỏi Lạc Tĩnh Nghiên: "Cháu có nghe tin tức gì từ quân đội không?” Tần Trân Trân và bà lão Tần đều lắng tai lắng nghe.



"Có ạ."



Lạc Tĩnh Nghiên nói: “Ngạn Thần nói hai ba ngày nữa anh ấy sẽ về, về rồi thì sẽ không quay lại đó nữa. Đợi anh ấy về thì chúng cháu sẽ đi lãnh giấy đăng ký kết hôn.”



Tần Trân Trân cảm thấy rất tiếc, cô ấy còn nghĩ sau này sau khi cô ấy và Triệu Quân kết hôn thì có thể cùng Lạc Tĩnh Nghiên theo vào quân đội, sau này sẽ xây dựng mái ấm và bầu bạn với nhau trong quân khu nhưng nếu Lạc Tĩnh Nghiên không đi thì cô ấy cũng không định đi.



Bà lão Tần 6 lên một tiếng nhưng bà ấy không thể hiện ra sự thay đổi cảm xúc nào, mặc dù không hẳn đây là kết quả mà họ muốn thấy nhất nhưng cuối cùng thì cháu trai và cháu dâu cũng đã kết hôn rồi, suy cho cùng thì cũng là một chuyện đáng vui mừng.



Bà ấy mỉm cười nói: "Tĩnh Nghiên, bà ngoại chúc mừng hai đứa trước."



"Cháu cảm ơn bà ngoại."



"Nghĩ đến chuyện mấy ngày nữa là có thể nhìn thấy hai đứa kết hôn rồi nên bà ngoại vui lắm. Đã lâu lắm rồi trong nhà chưa có chuyện vui lớn như vậy, đến lúc đó chắc chắn phải thật tưng bừng náo nhiệt."



"Ha ha."



Bà nội Tiết cười nói: "Bà cụ thông gia à, đến lúc đó hai chúng ta sẽ bí mật uống rượu."



Bà lão Tần lập tức xua tay: "Không được, không được đâu. Tôi không có được thể trạng với tửu lượng giống như bà, không uống được."



Sau khi Lạc Tĩnh Nghiên và bà nội Tiết rời khỏi nhà họ Tần thì đi đến hợp tác xã cung tiêu.



Cô mua cúc áo ở hợp tác xã cung tiêu, bà nội Tiết còn giúp cô chọn giày và hai đôi tất đỏ cho ngày xuất giá của mình.



Ngày kia là ngày mười lăm, đương nhiên tết nguyên tiêu thì phải ăn chè trôi nước. Bây giờ hợp tác xã cung tiêu có làm chè trôi nước, giờ đang là mùa vụ nên có để nó trong mấy ngày thì cũng không hỏng.



Nhưng Lạc Tĩnh Nghiên muốn tự làm nên cô mua bột gạo nếp, đậu phông, vừng đen và những nguyên liệu khác. Nhân tiện cô cũng mua thêm ít thịt lợn và đậu phụ rồi chuẩn bị về nhà nấu ăn.



"Bà nội, cháu sẽ đưa bà đi dạo thêm vòng nữa."



"Được, bà nội rất thích đi dạo loanh quanh."



Thật ra thì lúc này đi dạo quanh thị trần cũng không có gì chơi nên đi loanh quanh hồi lâu thì đã cảm thấy chán, thế là họ lại đi đến nơi ban đầu xuống xe để tìm xe bò.



Khi quay về, trên xe bò họ còn gặp được nhiều thôn dân đi lên thị trần hơn. Có rất nhiều thôn dân đến xếp hàng ở hợp tác xã cung tiêu để tranh nhau mua đồ cho tết nguyên đán và tết nguyên tiêu. Họ bắt đầu lên đường từ sáng sớm, sau khi mua đồ xong thì có số người lại cuốc bộ về nhà, còn số người khác thì chọn cách ngồi xe bò.



Có hai người phụ nữ cùng thôn dắt theo hai đứa trẻ, họ mua kẹo hạt dưa. Vì trẻ con rất tham ăn nên khi đi đường sẽ cho chúng ăn chút ít, bọn trẻ cũng vui vẻ hơn.



Đường mòn ở thôn quê thì gập ghềnh 6 gà thế nên xe bò cứ chòng chành, khi đi được nửa đường thì đột nhiên trên xe có một cậu bé khoảng năm sáu tuổi đang nằm trong lòng bà nội ăn kẹo hạt dưa thì bị thở gấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận