Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 597: Đánh Nhau Bên Đường 2

Bà ta cởi đôi giày vải trên chân ra, giơ lên cao, vọt tới bên cạnh giường Kang, giơ tay nâng chiếc giày lên muốn đánh vào người Lý Hồng Anh.



Dù sao Lý Hồng Anh cũng còn trẻ, cơ thể linh hoạt, cô ta không hề cho mẹ Lưu có cơ hội đánh mình. Cô ta giơ tay lên nắm lấy cổ tay mẹ Lưu, dùng chút lực đây mẹ Lưu sang một bên.



Mẹ Lưu không thể chịu đựng được việc Lý Hồng Anh chống đối mình, bà ta càng khó chịu hơn khi bị Lý Hồng Anh đầy ra.



Lần này bà ta giơ tay lên tát về phía mặt Lý Hồng Anh. Lần này Lý Hồng Anh không chỉ đẩy bà ta ra, mà còn vì dùng lực mạnh hơn vừa rồi nên day bà ta lảo đảo rồi ngã lăn quay xuống đắt.



Điều này thật khủng khiếp, làm sao mẹ Lưu có thể chịu đựng được oán hận này, không chỉ vì đau đớn về thể xác mà còn vì Lý Hồng Anh không vâng lời bà ta. Theo bà ta, Lý Hồng Anh đối với bà ta như thế này là đại nghịch bắt đạo.



Nếu cứ tiếp tục như vậy, một ngày nào đó Lý Hồng Anh sẽ làm phản, sau này sẽ bắt nạt bà ta.



Bà ta nằm trên mặt đất, bắt đầu lăn lộn la lối khóc lóc



"Ai da, con dâu đánh mẹ chồng đại nghịch bất đạo, Lý Hồng Anh ra tay đánh mẹ chồng." Lý Hồng Anh vẫn y vào mình năm chắc cơ hội, cô ta thờ ơ liếc mắt nhìn bà ta một cái, để mặc cho bà ta lăn lộn la lối khóc lóc, không để ý tới.



Mẹ Lưu khóc một lúc thấy không có tác dụng, vốn Lý Hồng Anh không he có ý cúi đầu với bà ta. Vì vậy bà ta đứng dậy di tìm Lưu Ái Quốc. Lưu Ái Quốc đang cuốc đất trồng rau ở cổng lớn, mẹ Lưu tìm được anh ta.



"Ái Quốc, con nói mẹ nên làm gì bây giờ? Bây giờ vợ con đã bắt đầu không nghe lời mẹ nói. Mẹ nhờ nó đi nấu cơm, nó không đi lại còn đánh mẹ. Ai da, bây giờ nó còn dám động tay động chân với mẹ. Như thế này bảo mẹ sau này làm sao là có thể sống được." Khi Lưu Ái Quốc vừa nghe lập tức bùng nổ: "Cái gì? mẹ, vậy mà cô ta lại dám đánh mẹ ư?”



Anh ta nhìn thấy mẹ mình nước mắt nước mũi đầm đìa lại càng đau lòng hơn: "Con đàn bà không biết đẻ trứng kia, vào nhà chúng ta còn chưa sinh được con cho con, vậy mà còn dám đánh mẹ. Mẹ, mẹ chờ đấy, con sẽ đi dạy dỗ cô ta, giúp mẹ xả giận."



Lưu Ái Quốc buông cuốc xuống rồi trở về nhà, nhìn thấy Lý Hồng Anh, không khỏi giơ tay lên cho Lý Hồng Anh một cái tát, sau đó túm lấy Lý Hồng Anh ấn Lý Hồng Anh xuống đất, chuẩn bị một trận đắm đá.



Anh ta đàn ông to lớn, tất nhiên Lý Hồng Anh không phải là đối thủ của anh ta. Lý Hồng Anh không thể đánh lại anh ta nên chỉ có thể nghĩ cách chạy ra ngoài tìm chỗ để trốn. Nhưng Lưu Ái Quốc hoàn toàn không buông tha cô ta, hai người đuổi theo nhau trên đường, thu hút rất nhiều thôn dân đứng ở cửa nhà mình xem náo nhiệt.



Ở nông thôn chuyện hai vợ chồng đánh nhau có rất nhiều, người khác cũng không cảm thấy có gì không ổn. Có người quen biết sẽ tiến lên khuyên can nhưng nó không hề có tác dụng. Hau hết dân làng đều chỉ đứng một bên thưởng thức dưa ngon.



Lý Hồng Anh liên tục bị Lưu Ái Quốc bắt được máy lần, cũng bị đánh nhiều lần, thường xuyên bị Lưu Ái Quốc ném xuống đắt. Cuối cùng, dưới sự đánh đập và tra tấn liên tục của Lưu Ái Quốc, Lý Hồng Anh cảm thấy bụng dưới của mìn đau nhói. Sau khi ngã xuống đất, bụng dưới của cô ta càng ngày càng đau hơn. Cô ta có thể cảm nhận rõ ràng chất lỏng am áp đang chảy ra từ chỗ nào đó.



Cô ta vội vàng ngăn Lưu Ái Quốc lại, giọng nói yếu ớt: "Đừng đánh, Lưu Ái Quốc, tôi, có thể tôi có thai."
Bạn cần đăng nhập để bình luận