Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 927: Săn Thú Mùa Đông 3

Chuong 927: San Thu Mua Đông 3



Mùa đông ở Đông Bắc tuyết khắp nên, trên cơ bản thì suốt mùa đông tết sẽ không hề tan đi, bên ngoài, khắp nơi đều bị tuyết đóng băng rất dày, nhiệt độ cực kì thấp.



Lạc Tĩnh Nghiên mỗi ngày đều sẽ đốt than sưởi trong phòng để làm cho căn phòng ấm áp, bởi vì bên ngoài quá lạnh, không thể nào đi ra ngoài, bình thường cô và Lạc Trường Thiên phụng bồi bà nội Tiết chơi đánh bài.



Nhưng mà tính cách của bà nội Tiết rất năng động, ngày ngày bắt bà cụ ở yên trong phòng không cho bà ra ngoài hoạt động, bà cụ rất bức rứt trong người.



"Con dâu à, các con ở trong phòng di bà ra ngoài đi bộ một chút nhé."



Lạc Trường Thiên cũng không chịu nổi,"Bà nội Tiết, con cũng muốn ra ngoài chơi, bà con ta cùng nhau.”



Nhìn thấy cả hai người họ đều muốn ra ngoài chơi, Lạc Tĩnh Nghiên quyết định sẽ đi với họ chứ không đợi trong phòng: "Ba bà con chúng ta đi ra ngoài chơi thôi."



Hắc Hỗ ở bên cạnh 'meo meo' mắy tiếng, Lạc Trường Thiên cười một tiếng: "Hắc Hổ, em cũng muốn ra ngoài chơi với mọi người, đúng không.” "Meo meo meo." Đúng vậy, đúng vậy.



" Được vậy bốn người chúng ta cùng nhau di chơi."



Lạc Tĩnh Nghiên hỏi bà nội Tiết: "Bà nội muốn đi chơi ở đâu?"



Bà nội Tiết đứng ở trước cửa, nhìn ngọn núi lớn trắng xóa cách đó không xa.



Nghĩ đến trên núi chắc sẽ có thú hoang, bà cụ không nhịn được gãi gãi bàn tay.



“Tĩnh Nghiên, chúng ta di lên núi chơi đi. Ôi chao, vào mùa này trên núi chắc sẽ có thể tìm được mấy con thú hoang, bà nghe người ta nói, vào mùa đông khi mà tuyết rơi nhiều, gà rừng trên núi sẽ chui vào trong đống tuyết, chúng ta đi thử vận may một chút, xem có thể nhặt được con gà rừng nào không.”



"Dạ được ạ."



"Bà nội Tiết, con có ná, chúng ta dùng ná để săn gà rừng với chim nha.” Lạc Trường Thiên đề nghI.



"Được, được, con đi lay na của con mang theo đi.”



Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Bà nội, trên núi lạnh hơn nhiều, chúng ta phải mặc ấm một chút."



"Được, vậy giờ chúng ta vào nhà mặc thêm quân áo với đội nón." Bà nội Tiết hứng thú bừng bừng.



Bọn họ đều mặc mấy cái áo bông dày nhất, Lạc Tĩnh Nghiên thấy bà nội Tiết mặc không đủ dày, lấy đồ của mình đưa cho ba cụ mặc vào.



Trong phòng cô có máy may, đợi đi chơi về cô sẽ làm cho bà nội Tiết một chiếc áo bông dày.



Đội nón bông, quảng khăn choàng, đeo găng tay, cả người đều quấn kín không một khe hở, coi như là đại công cáo thành.



Ba người chuẩn bị xong thì bắt đầu lên đường, còn có cả Hắc Hỗ, vào lúc đi trên đường, mọi người sợ nó bị lạnh đến đông đá, nên thay phiên nhau ôm nó vào lòng.



Sau khi tới núi, bởi vì do tuyết đóng băng, đường lên núi có hơi trơn, sau khi ba lên tới trên, trước tiên nghỉ ngơi một chút, rồi mới bắt đầu đi kiếm mấy con thú hoang. Lượn một vòng cũng không thấy xuất hiện con gà rừng chui đầu vào đống tuyết nào cả.



Lạc Tĩnh Nghiên giả vờ dừng lại nghỉ ngơi, để cho bà nội Tiết với Lạc Trường Thiên đi tìm tiếp.



Sau khi hai người đi khỏi, cô lấy từ trong không gian ra một con gà rừng, vùi đầu con gà rừng vào trong đống tuyết, dưới nhiệt độ này, qua một tí nữa, thân thể của con gà rừng chắc chắn sẽ bị đóng băng, bọn họ quay lại lấy đi là được.



Sau khi làm xong, cô đuổi theo bà nội Tiết và Lạc Trường Thiên.



Lạc Trường Thiên nhìn thấy trên cây có một con chim ngói đang đậu, vội vàng đem ná đưa cho bà nội Tiết. "Bà nội Tiết, bà mau mau bắn nó đi."



"Con bắn đi, bà sợ bắn không trúng.”



"Bà nội ơi bà nội thử một chút đi ạ."



Bà nội Tiết nhận lấy ná, nhặt một hòn đá để làm đạn, nhắm về phía con chim ngói, kéo ná bắn.



Không có ban trúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận