Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 587: Nửa Đêm Bắt Trộm 2

Bọn họ đặc biệt thức thời lắc đầu, hơn nữa còn lùi về phía sau vài bước, một lần nữa trở về trong đám người, chỉ hy vọng Lạc Tĩnh Nghiên mau chóng quên bọn họ đi, đừng có ghi thù.



Trang Phi Phi thấy bọn họ thừa nhận thất bại, tức giận đến nghiến răng nghiền lợi.



Bây giờ trong số những người này cô ta là người khó chịu nhất. Cô ta đã tìm người giúp đỡ, nhưng cô ta vẫn không làm gỉ được Lạc tĩnh Nghiên.



Cô ta siết chặt nắm đắm, cắn môi, dáng vẻ không cam lòng nhưng lại không thể làm gì được đối phương. Lạc Tĩnh Nghiên nhìn thấy vậy rất muốn cười.



Đây là truyền thuyết nói, bạn không không thích tôi nhưng lại không thể làm gì được tôi, thật sự là tức chết.



Cô rất thích nhìn thấy dáng vẻ tức giận nhưng không biết làm thế nào của Trang Phi Phi.



Tuy nhiên, Trang Phỉ Phỉ vẫn tin rằng chính Lạc Tĩnh Nghiên đã làm sập tường của cô ta. Cô ta sẽ không bỏ qua cho Lạc Tĩnh Nghiên.



Sau khi trò khôi hài này kết thúc không được bao lâu, công nhân bên phía Lạc Tĩnh Nghiên bắt đầu làm việc trước, công nhân bên phía Trang Phỉ Phỉ cũng bắt đầu công việc. Trang Phi Phi định đến gặp đại đội trưởng để giải quyết chuyện này, nhưng Lạc Tĩnh Nghiên đã di trước cô ta một bước. Cô nói với công nhân của mình một bước rồi đi tìm đại đội trưởng.



Hai người họ một trước một sau đến nhà đại đội trưởng. Lạc Tĩnh Nghiên nói với đại đội trưởng về việc Trang Phỉ Phỉ cố ý vu khống cô, hơn nữa còn mua chuộc người cố ý đánh cô.



"Chú đại đội trưởng, nếu không phải trước đây cháu luyện tập một chút võ vông, thì hôm nay cháu đã bị thanh niên trí thức Trang và mấy thanh niên trong thôn xử lý rồi. Đại trưởng, cháu tự nhận cháu đến đây, cháu làm việc đúng đắn, sống ngay thẳng. Trang Phi Phi không chứng cứ nào đã nói cháu đẩy đổ tường của cô ta, đánh cháu không thành còn xúi giục người khác đánh cháu. Xin đại đội trưởng làm chủ cho cháu."



Trang Phỉ Phỉ mạnh mẽ đoạt lại lý: "Đại đội trưởng, chính là Lạc Tĩnh Nghiên đã trộm đẩy tường của cháu. Cô ta gây rối với cháu trước, cũng xin đại đội trưởng làm chủ cho cháu."



Đại đội trưởng quay đầu nhìn Trang Phi Phỉ: "Nói như vậy, cô đánh thanh niên trí thức Lạc và xúi giục người khác đánh thanh niên trí thức Lạc là thật?”



"Lạc Tĩnh Nghiên không bắt nạt cháu trước thì cháu sẽ không tìm cô ta để tra."



:Thanh niên trí thức Trang, cô thanh niên trí thức Lạc đây tường của cô, cô có tận mắt nhìn thấy không?"



"Cháu, cháu không có. Tuy nhiên, cô ta là người duy nhất có mâu thuẫn với cháu, cô ay không ưa cháu. Ngoài cô ta ra thì sẽ không ai khác làm điều này."



"Nếu cô nói như vậy, gạch mộc của tôi bị trộm chắc chắn là do cô làm.” Lạc Tĩnh Nghiên nói.



"Tôi không có." Ánh mắt Trang Phi Phỉ bo vì chột dạ mà chớp chớp một chút.



Đại đội trưởng bị Trang Phỉ Phi làm cho tức giận, sắc mặt xanh mét, không nhịn được dạy dỗ cô ta nói: "Cô không có chứng cứ mà đã nói thanh niên trí thức Lạc đây tường nhà cô, đây là cô đang cố ý vu khống. Hơn nữa chính cô và những người khác bị cô mua chuộc có y định đánh thanh niên trí thức Lạc, phải cho cô một hình phạt vì lỗi lầm trầm trọng này. Sau này trở về thành phố cô đừng nghĩ tới việc được giới thiệu để theo học tại trường Đại học Công Nông Binh nữa.



Đại đội của chúng tôi bao giờ có một thanh niên trí thức nào hiếu chiến như cô. Những người khác đang muốn đoàn kết thanh niên trí thức và quần chúng, cô lại muốn tập hợp mọi người để gây rối. Thanh niên trí thức Trang, lần này tôi cảnh cáo cô, nếu cô lại phạm sai lầm như vậy nữa, tôi sẽ nộp đơn lên cấp trên xin chuyển cô đến một nơi khó khăn hơn để lao động cải tạo."
Bạn cần đăng nhập để bình luận