Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 1051: Tới Cảnh Cáo 1

Khi Tiết Ninh Nam đi ngang qua nhà Lạc Tĩnh Nghiên, cô ta đặc biệt nhìn vào bên trong.



Tống Thanh Tùng kéo cô ta lại: "Ngạn Thần đi làm nhiệm vụ, các anh em của tôi nhất định không muốn nhìn thấy cô, cho nên đừng nhìn vào trong ”



Tiết Ninh Nam tạm thời từ bỏ ý định cố gắng hòa giải với Lạc Tĩnh Nghiên và đến ngôi nhà mới của họ cùng với Tống Thanh Tùng.



Hai ngày sau, Lạc Tĩnh Nghiên nhận được tin Phương Ái Hồng rằng Lý Tuyết đã bị trục xuất khỏi quân đội, tuy nhiên, với tư cách là đời sau của tội phạm và gián điệp, không thể có được tự do hoàn toàn. Về việc Lý Tuyết được sắp xếp đi đâu thì đó là nơi chưa phải là tất cả vợ quân nhân có thể biết điều này.



Tiết Ninh Nam đến được hai ngày và cuối cùng cũng dọn đồ vào nhà mới cùng với Tống Thanh Tùng.



Cô ta đang định ởi tìm Lạc Tĩnh Nghiên, nhưng Tống Thanh Tùng lại lo lắng nói: "Nếu cô đi, cô ta có hiểu cho cô không? Đừng để bị đuổi ra ngoài nữa. Trong sân đình có rất nhiều người đang nhìn, sẽ thật tệ nếu cô bị đuổi ra ngoài như vậy. Sẽ xấu hỗ."



Tiết Ninh Nam suy nghĩ một lúc: "Tôi muốn giữ thể diện và đau khổ. Một người là anh hùng chiến đấu, người kia là nữ anh hùng chiến đấu, cả hai đều là những nhân vật nổi tiếng trong quân khu và được rất nhiều người yêu thích. Về việc chúng ta nhân cơ hội này làm hòa với họ? Đợi họ tiếp tục leo lên rồi tìm cách nịnh nọt họ, liệu anh còn có thể làm được chứ?



Hơn nữa, bà tôi không có ở đó sao? Nếu cô ta phớt lờ tôi, tôi sẽ nói với cô ta rằng tôi đến đây để gặp bà tôi, nếu tôi đến đó thường xuyên hơn thì mối quan hệ sẽ dần tốt đẹp hơn."



Tống Thanh Tùng cảm thấy vợ mình nói có lý.



"Cho dù anh chị em có phớt lờ tôi thì bà nội cũng sẽ không phớt lờ tôi. Tôi sẽ từ từ làm quen với cô ta, có thể một ngày nào đó cô ta sẽ tha thứ cho tôi."



"Đúng vậy, bánh ngọt và vịt nướng em mua ở Bắc Kinh về cũng mang theo, hic, thật là muốn em phải dốc hết vốn. Mang quà qua để cô ta thấy thành ý của em, sao nỡ đuổi em đi?"



"Ừ." Tống Thanh Tùng nghĩ rồi nói: "Vợ à, chúng ta di cùng nhau đi, bà cụ tới đây, anh còn chưa ởi thăm. Anh sẽ nói vừa mới biết bà cụ ở đây liền vội tới thăm."



"Được."



Nói chung hai người sợ bị đuổi ra thì mất mặt, nên chọn lúc ăn cơm tối xong mới mang đồ tới chỗ Lạc Tĩnh Nghiên.



Cổng sân đã khóa từ bên trong, Tiết Ninh Nam giơ tay gõ cửa.



Lạc Tĩnh Nghiên và bà Tiết ăn cơm xong, cài cửa ngồi chơi bài trên giường, nghe thấy tiếng gõ cửa Lạc Tĩnh Nghiên xuống giường: "Bà ơi, cháu đi xem là ai tới."



Cô bước ra hỏi vọng ra ngoài một câu: "Ai đó?"



Tiết Ninh Nam và Tống Thanh Tùng đều nghe thấy tiếng Lạc Tĩnh Nghiên, Tiết Ninh Nam ngập ngừng một chút, trả lời bằng giọng lấy lòng: "Tĩnh Nghiên, là chị đây, chị hai của em. Chị cũng tới quân khu rồi, chị đặc biệt mang đồ tới thăm em và bà."



Lạc Tĩnh Nghiên vừa nghe là cô ta, lập tức sam mặt, giọng cũng trầm xuống. "Thật sao? Nếu là thăm em thì không cần đâu, còn nếu là tới thăm bà thì để em đi hỏi bà trước, xem bà có muốn gặp chị không?"



Ngay sau đó cô quay người vào phòng, nói với bà nội Tiết rằng Tiết Ninh Nam tới đây.



"Nó tới quân khu rồi, còn đặc biệt mang quà tới thăm bà? Ôi, nó khi nào lại hiếu thảo như vậy?"



Bà cụ nheo nheo mắt, dường như đoán ra ý nghĩ của Tiết Ninh Nam.



"Nó ấy à, khi mà cần dùng người ta thì xông tới, khi không cần dùng thì ném sang một bên, tới thăm chúng ta có thật lòng không?"





Chuong 1052: Toi Canh Cao 2


Chuong 1052: Toi Canh Cao 2
Bạn cần đăng nhập để bình luận