Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 795: Muốn Xuống Nông Thôn Ở 1

Ngay sau đó Tiết Ninh Nam đã gục đầu xuống nhận sai với mẹ Tiết: "mẹ, con biết sai rồi, con không nên nói bà như vậy. Thực xin lỗi, con còn có việc, con về nhà trước."



Cô ta buôn bực cúi đầu đi khỏi nhà họ Tiết.



Chờ Tiết Ninh Nam đi rồi, mẹ Tiết nhìn cánh cửa nhà bị cô ta đóng lại mà thở dài.



Nhà bọn họ luôn trọng tỉnh nghĩa, chỉ có đứa con gái thứ hai này thiếu thốn tình thân, trước giờ chỉ coi trọng lợi ích mà không quan tâm tới cảm nhận của người ta như thế nào. Bà ấy cũng không biết rốt cuộc phương diện dạy con nào của mình có vấn đề. Con cả dịu dàng lương thiện, con trai có lòng lại có trách nhiệm, sao con thứ lại trọng lợi ích như thế.



Tiết Ninh Nam đi ra ngõ nhỏ, vừa hay gặp Tiết lão thái thái đi từ bên kia tới.



Tuy Tiết lão thái thái đã già nhưng cơ thể còn khỏe, mắt nhìn cũng còn tốt. Từ xa bà ấy đã nhìn thấy tắm lưng giống như cháu thứ của mình, định mở miệng gọi Tiết Ninh Nam nhưng bà ấy còn chưa phát ra tiếng thì Tiết Ninh Nam đã Cưỡi xe vụt qua.



Bà ấy chỉ nhỏ giọng lam bẩm vài câu: "Quên đi, cả ngày chỉ biết tới tiền, ai có lợi thì lấy lòng người đó, mình thấy dù người ta có tốt với cháu cũng chẳng phải thật tình. Mình về là muốn nhìn xem Ninh Ngọc có tới không, cháu gái mình mới là áo bông nhỏ. Đúng rồi, chờ mình có cháu dâu, cháu dâu nhất định cũng là áo bông nhỏ, tốt hơn cháu, mình sẽ dốc sức thương yêu bọn nhỏ."



Sau đó bà ấy phẩy tay, bước đi như bay.



Vì Tiết Ninh Nam tức giận nên tốc độ đạp xe cũng rất nhanh. Cô ta nổi giận đùng đùng trở về nhà họ Tống, vừa về đã ném xe đạp cho Tống Thanh Tùng, bảo anh ta nhặt lên xong còn trút giận lên anh ta.



"Thanh Tùng, anh biết không? Hóa ra Ngạn Thần không có chia tay thanh niên trí thức tội phạm kia, nó còn định cưới cô ta về. Nhà mẹ đẻ em đúng là đồ ngốc, từ mẹ em, còn có ba em, bà em đều ủng hộ Ngạn Thần cưới thanh niên trí thức họ Lạc kia. Còn nói thanh niên trí thức kia tốt thế nào, hừ, đều bị người phụ nữ kia chuốc thuốc mê rồi, không có ai tỉnh táo cả."



"Vợ, chỗ đó có trưởng bối của em, đừng nói như vậy." Tống Thanh Tùng khuyên nhủ cô a.



"Em chỉ nói sự thật, huống hồ gì em cũng chỉ nói trước mặt anh."



"Được rồi vợ." Tống Thanh Tùng thỏa hiệp: "Nhưng những điều em nói là thật à? Quân đội có quy định nghiêm khắc, quân nhân muốn kết hôn phải trải qua kiểm tra chính trị nghiêm khắc, loại con gái tội phạm sao có thể gả cho quân nhân được?”



Tiết Ninh Nam ngồi xuống nâng ly trà lên nhấp một ngụm nước sôi để nguội.



"Thanh Tùng, em giận chính là vì chuyện này. Ngạn Thần nhất định phải cưới người phụ nữ kia, nói cách khác dù nó có quay lại quân đội, không lâu sau cũng sẽ xuất ngũ để cưới người phụ nữ đó sao?"



Dưới cơn tức giận, cô ta ném luôn ly trà trong tay.



"Hả?" Tống Thanh Tùng kinh ngạc, anh ta không thể tin vào tai mình: "Ninh, Ninh Nam, em nói, Ngạn Thần, Ngạn Thần muốn xuất ngũ?" "Em nghe ý của mẹ và chị em chính là như thế, hơn nữa bọn họ đều ủng hộ quyết định của Ngạn Thần. Thật không biết trong lòng bọn họ nghĩ thế nào, ai nấy cũng đều mù mờ vậy mà đòi làm cán bộ. Haiz, lúc em vào trong nhà, mẹ và chị em đang ăn bánh do người phụ nữ kia gửi qua bưu điện. Đúng là hèn hạ chỉ mấy miếng bánh ngọt đã thu phục được bọn họ, em sợ có khi người phụ nữ kia đã hạ thuốc mê vào bánh ngọt rồi."



Tống Thanh Tùng còn đang ở trong trạng thái khiếp sợ, mãi một lúc lâu sau anh ta mới bình tĩnh lại, chậm rãi tiếp nhận chuyện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận