Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 966: Mất Hết Thể Diện 1

"Anh lo lắng nhiều như vậy làm gì, nếu đơn xin kết hôn của họ được chấp thuận thì lúc đó cậu ấy sẽ đưa vợ mình vào quân đội thôi, đến lúc đó là anh được gặp thôi mà."



Cùng lúc đó Lý Tuyết đứng bên cạnh gốc cây bách đã hóa đá.



Cô ta nhận ra giọng nói của hai người đó, hai người đó đều là cấp dưới của ba cô ta, một người là trung đoàn trưởng Khương còn một người là chính ủy Lưu.



Đồng thời cô ta cũng biết một chuyện đó là thật sự Tiết Ngạn Thần sẽ kết hôn cùng cô gái đó, thậm chí anh ấy cũng đã nộp đơn xin kết hôn rồi, anh ấy còn nộp lên chỗ của ba cô ta nữa.



Nói cách khác thì ba của cô ta đã biết được chuyện này từ lâu rồi nhưng ông ấy lại nói với cô ta rằng Tiết Ngạn Thần vẫn chưa có người yêu.



Rõ ràng ba của cô ta biết Tiết Ngạn Thần muốn kết hôn nhưng lại để cô ta theo đuổi Tiết Ngạn Thần, thảo nào thậm chí anh ấy còn không thèm nhìn đến cô ta bởi vì trong lòng của anh ấy đã có người phụ nữ khác.



Không chỉ như vậy mà hôm nay ba của cô ta đã khiến cô ta biến thành trò hề trước mặt Tiết Ngạn Thần và người yêu của anh ấy.



Tại sao ba của cô ta lại làm như vậy? Bởi vì quá tức giận nên cô ta hung hăng giậm chân. Trung đoàn trưởng Khương và chính ủy Lưu nghe thấy tiếng động ở cây bách bên kia thì lập tức dừng nói chuyện, họ đi sang bên đó và phát hiện Lý Tuyết đang ở đó.



Dưới ánh sáng mờ nên họ không nhìn ra biểu cảm của nhau, Lý Tuyết cố gắng kiểm soát trạng thái tâm lý của mình rồi mỉm cười chào hỏi họ: "Chú Khương, chú Lưu.”



Trung đoàn trưởng Lưu nói: "Là Tiểu Tuyết à... Tiểu Tuyết, bây giờ tối lắm rồi sao cháu còn ở đây một mình làm gì?"



"Cháu... cháu vừa từ bên ngoài quay về... cháu đang chuẩn bị về nhà đây ạ.” "À, vậy cháu về nhà sớm đi nhé."



"Dạ, chú Khương, chú Lưu, cháu di đây ạ."



"Được."



Sau khi Lý Tuyết đi rồi thì trung đoàn trưởng Khương nói với chính ủy Lưu: "Chắc là con bé nghe thấy máy lời chúng ta vừa nói rồi."



"Tôi nghe mọi người nói mấy ngày nay Tiểu Tuyết đang theo đuổi Ngạn Thần, cũng không biết con bé nghĩ gì, người ta đã có người yêu và sắp kết hôn rồi mà con bé còn theo đuổi. Tôi nghe chị dâu của anh nói rất nhiều người trong nhà gia quyến và doanh trại quân đội đều biết chuyện khiến cho doanh trại cứ xôn xao cả lên. Nhưng mà họ cũng chỉ biết Tiếu Tuyết theo đuổi Ngạn Thần chứ không biết Ngạn Thần đã có người yêu.”



"Vậy anh nghĩ con bé có theo đuổi được không."



Chính ủy Lưu lắc đầu trao cho trung đoàn trưởng Khương ánh mắt đầy thâm ý: "Tiểu Tiết đã có thể từ bỏ tiền đồ và chí hướng của mình vì người yêu thì anh nói xem cậu ấy có thể dễ dàng động lòng với đồng chí nữ khác không?"



"Anh nói cũng đúng, xem ra lần này Tiểu Tuyết phí công vô ích rồi."



"Ôi, người ta cũng đã có người yêu rồi thì còn dan díu làm cái gì chứ? Tôi không hiểu sư đoàn trưởng dạy con thế nào mà lại muốn con gái mình chia rẽ uyên ương vợ chồng son người ta. Nếu như không theo đuổi được người ta thì mặt mũi của hai cha con để ở đâu?"



"Suyt, cần thận tai vách mạch rừng, chúng ta đi đến chỗ nào vắng vẻ rồi nói."



Ngay lập tức hai lão buôn chuyện thay đổi chủ đề khác, vừa nói hai người vừa đi chỗ khác.



Mà lúc này trong lòng của Lý Tuyết tràn đầy phẫn uất, Tiết Ngạn Thần và người yêu của anh ấy muốn chọc tức cô ta thì thôi đi nhưng ngay cả ba của cô ta cũng lừa cô ta, ba của cô ta còn là kẻ đầu têu trong tất cả những chuyện này. Cô ta nhanh chóng quay về nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận