Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 434: Không Thể Nói 1

"Ba mẹ thanh niên trí thức Lạc sống ở chuồng bò gần đây, cậu chắc chắn đã tới đó rồi, nhưng sau này cậu sẽ phải quay lại quân đội, cậu và thanh niên trí thức Lạc dự định kết hôn như thế nào? Cuối cùng còn phải làm kiểm tra chính trị nữa."



"Tôi đã nghĩ kỹ tới việc phải làm gì với chuyện này rồi."



"Cậu muốn xuất ngũ à?" Sắc mặt Triệu Quân trở nên nghiêm túc, anh ấy không thể tin được, ở trong quân đội, Tiết Ngạn Thần có danh hiệu là "Tam Lang liều mạng”, luôn là người ít sợ gian khổ và mệt mỏi nhất, là người tiên phong trong việc xông lên chiến đấu, không quá lời khi được xưng là người giỏi nhất trong quân đội, không nghĩ rằng Tiết Ngạn Thần Sẽ có suy nghĩ như vậy.



Tiết Ngạn Thần không nói hay biểu đạt điều gì, anh thờ ơ nhìn chằm chằm vào nơi nào đó rồi nhẹ gật đầu.



"Cậu." Triệu Quân hiển nhiên rất kích động, "Tôi thật không nghĩ tới có một ngày cậu sẽ có ý nghĩ như vậy, thời điểm chúng ta cùng nhau nhập ngũ, cậu nỗ lực như thế nào, tôi đều thấy hết trong mắt. Cậu đã nói như vậy, đại trượng phu không vì phục vụ cho tổ quốc, không vì phục vụ cho nhân dân thì làm đàn ông thật vô ích. Lúc đó, cậu đầy nhiệt huyết. Mỗi lần nhìn thấy cậu, tôi đều bị lây nhiễm bởi sự nhiệt huyết sôi trào của cậu. Không lâu sau khi cậu gia nhập quân đội, liền có những cô gái nhỏ yêu cậu, như cái đuôi theo đuổi phía sau cậu nhưng cậu luôn lạnh lùng như băng và căn bản không bao giờ cho qua các cô ấy sắc mặt tốt. Tôi đã nghĩ nữ nhi tình trường cũng không thể nào quấy nhiễu được lý tưởng của cậu, vì vậy tôi càng ngưỡng mộ cậu hơn. Mặc dù cả hai chúng ta đều là người mới nhưng tôi đã lấy cậu làm hình mẫu để tôi học hỏi. Sau này, khi thấy cậu lập công, rất nhanh được thăng chức nhiều lần, trong lòng tôi đã kết luận, cậu nhất định là người trẻ nhất trong quân đội của chúng ta được thăng chức nhanh nhất, là người tuổi trẻ nhất trở thành sĩ quan vĩ đại nhất, xem ra tôi sẽ không bao giờ nhìn thấy được ngày này.”



Tiết Ngạn Thần có thể hạ quyết định như vậy, chắc hẳn đã phải trải qua một cuộc đầu tranh tâm lý vô cùng dày vò và kịch liệt, không biết sẽ còn có đường lùi nữa hay không.



"Thần ca, tôi muốn hỏi cậu, chúng ta còn có thể cùng nhau chiến đấu được bao lâu?"



Tiết Ngạn Thần lại im lặng một lúc: "Tôi không biết, xem duyên phận đi."



"Hiện tại thanh niên tri thức Lạc có biết nghề nghiệp của cậu không?"



Tiết Ngạn Thần quay đầu lại liếc nhìn anh ấy: "Triệu Quân, tôi vẫn có thể phân biệt được việc công và việc tư. Cậu đây là xem tôi như một hôn quân thời cổ đại."



Triệu Quân: Thực ra nghĩ đến Lạc Tĩnh Nghiên anh ấy thực sự nghĩ đến một câu "Hại nước hại dân."



"Tôi xin lỗi, tôi đã suy nghĩ quá nhiều. Đáng lẽ tôi không nên nghi ngờ sự kiên trì của cậu trong những vấn đề nguyên tắc."



"Đây là bí mật quân sự của chúng ta, tôi không nói cho cô ấy biết, khi nhiệm vụ kết thúc, chúng ta trở về, tự cô ấy sẽ biết. Nhưng mà, cậu cũng đừng quá lo lắng, xuất ngũ chỉ là dự tính xấu nhất. Trước tiên tôi sẽ nộp báo cáo kết hôn cho quân đội, cố gắng thuyết phục họ đồng ý, nếu cuối cùng họ thực sự không chấp thuận thì chỉ còn một con đường duy nhất có thể đi, tuy rất khó để từ bỏ lý tưởng của mình nhưng cuộc sống luôn có những con đường ra khác. Dù cho có chọn những nghề nghiệp khác thì vẫn có thể tỏa nhiệt, tỏa sáng và cống hiến cho tổ quốc, phải không?"



"Nhưng nghề nghiệp yêu thích nhất của tôi vẫn là quân nhân."



“Triệu Quân!”



"Được rồi, tôi không nói gì nữa, tôi nghĩ những ông già đó biết cậu xuất ngũ để kết hôn, chắc chắn họ sẽ không để cậu đi đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận