Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 736: Dò Xét Mọi Người 1

Chuong 736: Do Xet Moi Người 1



Lạc Tĩnh Nghiên cũng dừng bước, lạnh lùng liếc nhìn cô ta cảnh cáo: "Lý Hồng Anh, chúng ta sớm đã nước sông không phạm nước giếng, coi như không ai quen biết ai. Nếu cô còn dám kêu tôi, nhận thân thích với tôi thì tôi sẽ không dạy dỗ cô nhẹ như lần này, mà sẽ dùng đá ném bể đầu cô.”



Lạc Tĩnh Nghiên cảnh cáo xong tiếp tục đi về phía trước.



Lý Hồng Anh bị đánh cũng không dám đuổi theo. Cô ta lần nữa đi vào ngõ cụt. Vì để an ủi bản thân, cô ta quyết định dùng biện pháp an ủi tinh thần. "Lạc Tĩnh Nghiên, đừng tưởng là tao nịnh bo mày, kỳ thực là tao cất nhắc mày. Bằng không mày tưởng Lý Hồng Anh tao sao lại quan tâm mày. Hừ, cứ chờ xem, khi tao có được không gian, tao sẽ vênh váo hơn mày gấp trăm gấp ngàn lần. Mày có muốn nịnh bợ tao, tao cũng không thèm liếc mắt nhìn tao một cái."



Vì chuyện này, Lý Hồng Anh càng coi trọng chuyện di cướp không gian, rất nhanh đã xem nhẹ việc gặp Lạc lĩnh Nghiên. Từ hôm nay trở đi, cô ta sẽ tìm mục têu cướp đoạt mới. So với chuyện này, công việc ở phường rượu không đáng nhắc tới.



Cô ta trở về khóa cửa nhà lại. Thường ngày cô ta sẽ xuống ruộng làm việc cùng mẹ Lưu và Lưu Ái Quốc. Mẹ Lưu nhìn thấy người dân trong thôn đi đường sẽ nói chuyện vài câu, nhưng cô rat ít khi nói chuyện với những người "phàm phu tục tử” đó. Nhưng bây giờ thì khác, cô ta phải cố gắng tiếp cận bọn họ, tìm không gian trên người bọn họ.



Cô ta vừa ra ngoài không bao lâu đã thấy có năm sáu người phụ nữ trong thôn đang tụ lại. Cô mau chóng chạy lại chào hỏi bọn họ.



"Các cô định ra ruộng à?”



Máy người phụ nữ không thân với cô ta, thay cô ta đột nhiên xuất hiện thì có chút ngây ngốc. Sau khi sửng sốt một lúc thì mỉm cười nói vài câu với cô ta: "Đúng vậy vợ Ái Quốc, cô cũng ra ruộng à?" "Ừm, chúng ta cùng đi đi."



"Được."



Sau đó cô ta lập tức gia nhập vào nhóm. Vừa ởi, cô ta vừa dò hỏi hệ thống: [Mày có đang dò xét không gian không?]



[Có, ký chủ, lúc cô vừa ra khỏi cửa tôi đã phóng năng lượng sóng ra, nhưng trên người mấy người này không có không gian. ]



[Ừm. ]



Lý Hồng Anh có chút mắt mát, nếu trên người những người phụ nữ này không có không gian, cô ta cũng không cần tiếp tục lãng phí thời gian với bọn họ làm gì, nên đi tìm những người khác hơn.



Vì thế, cô ta cố ý đi chậm hơn, dần dần tách khỏi nhóm người kia.



Phía sau lại có hai già hai trẻ đi tới, dường như là cặp vợ chồng già và cặp vợ chồng son. Cô ta vốn định đi qua chào hỏi nhưng không quen biết bốn người này, mà là lần đầu tiên nhìn thấy. Cô ta cũng không quan tâm nhiều như vậy, cô ta quay đầu cười nói với bốn người kia: "Mọi người ra đồng làm việc à?"



Bốn người cùng dùng biểu tình nghi hoặc nhìn cô ta, rồi cùng gật đầu.



Lý Hồng Anh mau chóng đi tới gân bọn họ.



"Vừa hay, tôi cũng phải ra ruộng, chúng ta di cùng đi.”



Bốn người không nói gì, đi cùng thì đi cùng, dù sao bọn họ cũng không biết người phụ nữ trước mắt này là ai.



Đang lúc bà lão muốn hỏi Lý Hồng Anh là người nhà ai, Lý Hồng Anh đã nhận được thông báo của hệ thống: [Ký chủ, trên người bốn người này đều không có không gian. ]



[Biết rồi. ]



Bà lão lên tiếng hỏi: "Cô gái, cô là...”



Mới nói được một nửa, Lý Hồng Anh đã quay đầu rời đi.



Bà lão còn chưa nói hết câu, nửa câu sau nghẹn lại trong cổ họng. Bà ấy có chút khó chịu, lập tức trầm mặt, liếc nhìn bóng dáng Lý Hồng Anh đang vội vã rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận