Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 565: Lên Núi Săn Tìm Kho Bau 1

Chuong 565: Len Nui San Tim Kho Bau 1



Cô nghĩ lại lúc nãy mình đẩy Trang Phi Phỉ, sau khi không gian bị trói buộc với người thì sẽ cực kỳ vững chắc, thậm chí còn vững chắc hơn bắt kỳ bộ phận nào của con người, cùng bản thân người đó tạo thành một tổng thể. Nhưng không gian của Trang Phi Phi là cảm giác nó sẽ rơi xuống bất cứ lúc nào. Hơn nữa nốt ruồi màu đỏ trong xương quai xanh của cô ta không ngừng lớn hơn, cho nên không bao lâu nữa không gian của Trang Phỉ Phỉ sẽ bị mắt đi.



Điều này chứng tỏ sự thành công của Lý Hồng Anh, Lý Hồng Anh sẽ sớm có được không gian cua Trang Phi Phi.



Liên tưởng đến việc chiều tối qua Trang Phi Phi lên núi, cố ý tránh đám đông, rất có khả năng là cô ta đi lên núi giấu vật tư.



Trang Phi Phi thấy Lạc Tĩnh Nghiên không chịu đi kéo ngói cùng cô ta, cho nên đã dùng chiêu khích tướng.



"Thanh niên trí thức Lạc, có phải trước đây tôi với cô có xích mích bên cô không muốn giúp tôi đúng không? Bản thân cô người lái máy kéo duy nhất trong đại đội chúng ta, chẳng lẽ cô không biết như vậy là một dùng việc công trả thù riêng sao?”



Lạc Tĩnh Nghiên không kiên nhẫn nhìn cô ta: "Cô thích nói gì thì nói, dù sao tôi cũng không có thời gian. Không phải tôi còn phải xây nhà của mình sao? Nếu cô có ý kiến gì thì cứ đến gặp đại đội trưởng, yêu cầu chú ấy loại người lái máy kéo như tôi."



Vừa rồi Trang Phi Phỉ chỉ dọa Lạc Tĩnh Nghiên thôi, cô ta biết đại đội trưởng sẽ không vì mình mà loại Lạc Tĩnh Nghiên.



"Quên đi, tôi không cần cô nữa, tôi đi tìm xe bò.”



Lạc Tĩnh Nghiên khinh thường mà xùy một tiếng.



Trang Phi Phỉ tìm được xe bò trong đại đội, nhờ ông Trương đánh xe bò đi theo cô ta vào huyện, chạy đi chạy lại ba lần mới mang được hết số ngói cần dùng về. Sau khi trời tối, Lạc Tĩnh Nghiên định để cho Hắc Hồ lên núi tìm nơi Trang Phi Phi giấu vật tư.



"Hắc Hỏ, chị muốn em tìm xem Trang Phi Phỉ giấu vật tư tư ở đâu, em xem có thể chứ?"



"Đương nhiên là được, em muốn đi, em thích nhất là đi tìm kho báu.”



Lạc Tĩnh Nghiêm suy xét đến việc mèo cũng có thiên địch, chim săn mồi lớn, mèo rừng, mãng xà, còn cả những con thú dữ lớn như sư tử và hỗ.



Trên núi ở đây dường như không có khả năng có h6 lớn chứ đừng nói đến sư tử, nhưng có thể có những loài chim săn mồi lớn, mèo rừng và mãng xà. Sức chiến đấu của Hắc Hỗ hiệu không khác gì những con mèo bình thường, để đảm bảo an toàn phải tìm một vệ sĩ cho nó mới được.



Cô nghĩ đến đầu tiên tất nhiên là Hồ Béo.



Tuy nhiên còn có một vấn đề khác, vì mèo có thiên địch cho nên dù chúng mạnh đến đâu thì theo bản năng chúng cũng sẽ sợ thiên địch của mình. Tuy rằng Hồ Béo có sức chiến đấu cực kỳ mạnh, nhưng nếu khi nhìn thấy kẻ thù tự nhiên, nó sợ hãi mà không thể phát huy giá trị sức mạnh của mình thì sẽ không xong.



Cô cũng muốn biết một chút phản ứng của H6 Béo đối với những kẻ săn mồi.



"Hỗ Béo, chị muốn em đi cùng Hắc Hỗ lên núi, nhưng dù sao loài mèo các em cũng co thiên địch, nếu gặp phải những loài chim như đại bàng diều hâu, hay là mèo rừng, mãng xà. Đây đều là thiên địch của loài mèo, em có sợ không? Nếu đánh nhau với chúng thì em có thể đánh thắng được chúng không?”



Hỗ Béo chớp chớp mắt, đối phó với những con vật này với nó dễ như ăn kẹo.



"Chủ nhân, chị cứ yên tâm, em có thể đối phó được với bọn chúng, sẽ không để chúng làm thương Hắc Hỗ. Em có mình đồng da sắt, cho dù là sư tử hay hỗ đến em vẫn có thể hạ gục chúng."



"Vậy là tốt rồi, hai em cùng đi chị cũng có thể yên tâm. Nhưng khi lên núi các em vẫn phải cẩn thận.”



"Hiểu rồi, chủ nhân."



Một lúc sau, hai con mèo cùng nhau lên đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận