Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 899: Lần Đầu Gặp Bà Nội 3

Vốn cô không muốn có con sớm như vậy, nhưng nhìn thấy bà nội Tiết khát vọng có cháu như thé, lại không đành lòng cự tuyệt.



Tiết Ngạn Thần cười nói: "Bà nội, chúng con đương nhiên sẽ cố gắng. Bất quá, loại chuyện này là sốt ruột không được, còn phải thuận theo tự nhiên, nếu chúng ta muốn có con muộn bà cũng không cần sốt ruột."



"Dù sao các con cố gắng là được." Tiết Ninh Ngọc cầm một miếng điểm tâm trên bàn cho Bà nội Tiết: "Bà, bà nếm thử cái này đi" Bà nội Tiết nếm thử một miếng. Ừ, ăn rất ngon, ngon như những món Ngạn Thần gửi từ nông thôn tới, đây cũng là mua từ bên kia mang tới, sư phụ bên kia lợi hại hơn bên chúng ta, làm bánh ngọt ngon biết bao."



Những người khác thấy bà nội Tiết hoàn toàn không hay biết gì, đều vụng trộm nở nụ cười. Bà nội Tiết nhìn thấy biểu tình của mọi người, nhận thấy được không thích hợp, "Các ngươi cười cái gì, chẳng lẽ những bánh ngọt này còn có ẩn tình gì?" Bà nội, đại sư mà bà nói ở chân trời xa xôi gần ngay trước mắt. Bà nội Tiết vội vàng quay đầu,"Thì ra những điểm tâm này cùng những thứ trước kia đều là Tĩnh Nghiên làm."



"Đúng vậy."Bà nội Tiết lại giống như phát hiện ra đại lục mới, đứa cháu dâu này không chỉ có bộ dạng xinh đẹp, còn có kỹ năng nấu ăn cao siêu như vậy. Bà vừa kích động, lại đắm hai quyền lên người Tiết Ngạn Thần.



"Tiểu tử ngươi cũng thật không tệ, tìm cho bà một đứa cháu dâu tốt như vậy."



Vốn cháu dâu lớn lên xinh đẹp đã đủ cho cô ở trong đại viện này có ánh sáng, bà cháu dâu trù nghệ còn tốt như vậy, nói ra cô thế nào cũng phải làm cho những lão già kia đỏ mắt ghen tị. Tiết Ngạn Thần xoa xoa cánh tay bị nắm đắm của bà đánh qua, xê dịch về phía sau, rời xa bà nội Tiết nguy hiểm này.



Mắt thấy trời sắp trưa, Mẹ Tiết cùng Tiết Ninh Ngọc đi trong phong bep nau com, ngay ca ba Tiết cũng để báo xuống đi vào hỗ trợ. Bà nội Tiết lôi kéo Lạc Tĩnh Nghiên nói một hồi lâu, nói đến chỗ cao hứng, bà chợt vung ra một nắm đắm, chỉ là lúc này đắm vào khoảng không. Ò, cháu trai đâu? Tàm mắt dời sang bên cạnh một chút, thấy được Tiết Ngạn Thần. Cũng may cũng may, cháu trai vẫn còn...



Bà nội Tiết và Lạc Tĩnh Nghiên còn chưa nói chuyện xong, đồ ăn đã bày sẵn trên bàn.



Mẹ Tiết dùng đũa đưa cho Lạc Tĩnh Nghiên một miếng cá và nói: "Tĩnh Nghiên, kỹ năng nấu ăn của bác có thể không tốt bằng của con, nhưng cứ ăn thử đi."



Lạc Tĩnh Nghiên cắn một miếng cá và nói: "Bác gái, bác làm cá ngon lắm."



Bà nội Tiết muốn nếm thử món ăn do cháu dâu nấu, bà cười khúc khích nói: "Mẹ chồng tương lai của con nhất định sẽ không bằng con. Tinh Nghiên, chúng ta so tài một chút đi, tối nay bà nội sẽ giúp con, được không?"



Lạc Tĩnh Nghiên tựa hồ đoán được suy nghĩ của bà nội Tiết, vui vẻ trả lời



"Dạ được, bà nội".



Sau khi ăn cơm xong, mẹ Tiết nói: “Tinh Nghiên, bác cho con chọn một gian phòng, bác sẽ dẫn con đi. Con nghỉ ngơi chút đi."



Sau đó bà nhìn về phía bà nội Tiết: "Mẹ, mẹ cũng nên nghỉ ngơi di



Bà nội Tiết vốn muốn dành chút thời gian với cháu dâu, nhưng bà cụ nghĩ rằng Lạc Tĩnh Nghiên hôm nay vừa đi tàu đến và cần nghỉ ngơi, nên bà liền trở về phòng.



Mẹ Tiết đưa Lạc Tĩnh Nghiên lên phòng ngủ trên tầng hai.



Trong phòng sạch sẽ ngăn nắp, Lạc Tĩnh Nghiên có thể thấy ga trải giường, chăn bông bên trong đều là mới, trên giường còn có một bộ đồ ngủ màu hồng. Bàn và sàn nhà cũng được lau chùi sạch sẽ, chứng tỏ mẹ Tiết đã rất chu đáo và cần thận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận