Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 262: "Viếng Thăm” 2

Trang Phi Phỉ nghĩ ngợi rồi cười nói: "Lại Tử, tôi có gì tốt chứ? Tri Thanh Điểm của chúng tôi còn có một nữ thanh niên trí thức xinh đẹp hơn tôi nhiều, cô ta tên Lạc Tĩnh Nghiên.”



Tuy rằng cô ta không hề muốn thừa nhận chuyện này nhưng đây là sự thật mà cũng là một cách để cô ta thoát thân: “Anh đi tìm thanh niên trí thức Lạc đi, chắc chắn chơi với cô ta sẽ có y nghĩa hơn với tôi nhiều."



Lại Tử nói: "Cô nói nghe hay đấy nhưng tôi sẽ đi tìm thanh niên tri thức Lạc đó vào ngày khác, còn hôm nay thì tôi chỉ muốn chơi vui vẻ với cô thôi."



Trang Phi Phi không biết làm cách nào với tên côn đồ trước mặt mình, may sao trong không gian vẫn còn con mèo vô cùng lợi hại, kế hoạch hiện tại của cô ta chỉ có thể trông cậy vào Hỗ Béo.



Vì thế cô ta dùng ý thức để gọi Hổ Béo: "Hổ Béo, cậu mau ra ngoài giúp tôi đuổi tên vô lại này đi.”



Hổ Béo chán nản đang ngủ trong không gian nghe nói được đi ra ngoài thì lập tức vực dậy tinh thần.



Trang Phi Phi thu hồi hạn chế không gian, sau đó H6 Béo dễ dàng chạy ra ngoài.



Lúc đó Trang Phi Phỉ đang đứng tựa lưng vào tường của một ngôi nhà đổ nát nên trông Hỗổ Béo giống như đang chạy trốn khỏi căn nhà xập xệ. Tốc độ của nó cực kỳ nhanh, nó vừa phóng lên không trung thế mà đã vọt qua người Lại Tử, nó đạp một chân vào bức tường gạch bên cạnh hắn ta sau đó đáp xuống không gian mở bên ngoài rồi ngang đầu lên nhìn Trang Phi Phi.



Tôi có thể đánh Lại Tử nhưng tôi sẽ không đánh hắn ta đâu, người phụ nữ chết tiệt, tạm biệt!



Trang Phi Phi không ngờ rằng Hồ Béo chẳng những không giúp cô ta mà nó còn bỏ chạy nữa.



Con mèo chết tiệt này!



Lại Tử lấy làm lạ khi nhìn thấy những thao tác vừa rồi của Hỗ Béo, đây đúng là con mèo thần kỳ, nếu như hắn ta có thể bắt được nó và giữ nó lại bên cạnh để nó có thể dốc sức cho hắn ta thì tốt biết bao.



Trang Phi Phi lợi dụng lúc hắn ta đang thất thần thì bỏ chạy, khi Lại Tử phản ứng lại thì lập tức đuổi theo cô ta, khi hắn ta gần như sắp đuổi kịp thì lại nhìn thấy Trang Phi Phi đã chạy vào trung tâm thôn, nếu bây giờ Trang Phi Phỉ kêu cứu thì hắn ta sẽ bị bắt nên hắn ta chỉ đành bỏ cuộc trước.



Trang Phỉ Phỉ thoát khỏi Lại Tử rồi lại nghĩ đến Hỗ Béo, cô ta dùng ý thức để triệu hồi Hỗ Béo: "Con mèo béo chết tiệt, mày đang ở đâu? Lập tức quay lại không gian cho tao."



Nhưng Hỗ Béo không có ý định quay lại không gian của cô ta nữa: "Tôi vừa cứu cô, xem như đây là báo đáp cuối cùng tôi dành cho cô đi."



Vì nếu không có không gian của Trang Phi Phi thì nó sẽ không đến đây được và cũng không gặp được Hắc Hỗ: "Tôi sẽ không bao giờ quay lại không gian của cô nữa, dù có chết tôi cũng sẽ không bao giờ quay lại nữa.”



Trang Phỉ Phỉ không quan tâm: "Con mèo béo chết tiệt, giữa chúng ta còn có khế ước, mày không trốn được đâu."



Hổ Béo chạy thẳng đến Tri Thanh Điểm mà không quay đầu lại nhưng Trang Phỉ Phỉ cũng đang chạy về hướng này.



Hồ Béo chạy đến nhà của Lạc Tĩnh Nghiên sau đó nhìn thấy Hắc Hồ.



Hắc H6 vô cùng kinh ngạc vui mừng: "Hổ Béo, cuối cùng cậu cũng đến rồi, mấy ngày rồi tôi không nhìn thấy cậu."



Hổ Béo kể cho Hắc Hỗ nghe những chuyện đã xảy ra trong mắy ngày qua.



"Hắc Hồ, người phụ nữ đó dùng những thứ rất cay để trêu chọc tôi, hành hạ tôi cho vui mà không cho tôi ra ngoài, không dễ gì tôi mới trốn ra được nên tôi không muốn quay lại không gian của cô ta nữa, cho dù tôi có phải đi lang thang khắp nơi thì tôi cũng không muốn quay lại nữa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận