Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 724: Lợi Dụng Lan Nhau 1

Chuong 724: Loi Dung Lan Nhau 1



Không được, cô ta nhất định phải tìm người đi chung với mình mới được.



Tìm một người không những có thể lao động cho mình, nếu gặp phải nguy hiểm thì còn có thể ngăn cản giúp cho mình nữa.



Trong lòng cô ta nhanh chóng có đối tượng, đó chính là Triệu Văn Tùng.



Hiện tại Triệu Văn Tùng rất muốn quay lại bên cô ta một lần nữa, nếu như cô ta sai bảo Triệu Văn Tùng chắc hẳn Triệu Văn Tùng sẽ đồng ý.



Nói là làm ngay, cô ta suy xét xong thì lập tức đến trại thanh niên trí thức tìm Triệu Văn Tùng.



Trước đó Lý Hồng Anh đến trại thanh niên trí thức tìm Trang Phi Phi, chưa từng quan tâm đến Triệu Văn Tùng, Tôn Quốc Khánh thấy tò mò: "Đồng chí Lý này, cô có mối quan hệ thế nào với thanh niên trí thức Triệu vậy?”



"Chúng tôi là đồng hương, vốn là cùng nhau xuống nông thôn, nhưng không ngờ không được phân đến cùng một đại đội. "



Triệu Văn Tùng bước ra thì thấy Lý Hồng Anh, anh ta vội kêu lên, Tôn Quốc Khánh thấy bọn họ đúng là có quen biết nhau, dù trong lòng cũng có chút ít ngờ vực không có căn cứ, nhưng không dám hỏi gì nhiều. Triệu Van Tùng bước tới trước mặt Lý Hồng Anh, anh ta hỏi: "Hồng Anh, em tìm anh có chuyện gì hả?"



Người phụ nữ này luôn miệng nói cả đời này cũng không thể nào ở bên cạnh anh ta, giờ còn không phải là đã ngoan ngoãn tới tìm anh ta rồi sao.



Xem ra là lại bị Lưu Ái Quốc đánh rồi.



Ánh mắt của anh ta vô thức dò xét Lý Hồng Anh từ trên xuống dưới, đúng thật thấy trên người cô ta còn có vết máu.



Tên Lưu Ái Quốc này đúng là cmn quá ác độc, nhưng nếu không phải như thế thì Lý Hồng Anh cũng chẳng thể nào trở về bên cạnh anh ta lần nữa. Lý Hồng Anh nói: "Thanh niên trí thức Triệu, tôi có chuyện muốn nói với anh, chúng ta ra ngoài nói chuyện đi. ”



"Được. " Triệu Văn Tùng cong môi cười.



Hai người họ đi ra bên ngoài trại thanh niên trí thức, [Triệu Văn Tùng lên tiếng trước: "Hồng Anh, Lưu Ái Quốc thật sự càng ngày càng quá đáng, anh ta không thể cứ đánh em mãi như thế được, thật tình lựa chọn tốt nhất là em nên đồng ý ly hôn với anh ta đi. Em yên tâm, đợi chúng ta kết hôn rồi, đừng nói là đánh em, anh chắc chắn sẽ đối xử với em thật tốt, không để em chịu bất kỳ thiệt thòi tủi thân nào. Thế, em đã nói chuyện ly hôn với Lưu Ái Quốc chưa?”



Suy nghĩ của Lý Hồng Anh xoay nhanh, gật đầu theo anh ta: "Nhưng mà bây giờ anh ta vẫn chưa đồng ý. Hôm nay tôi đến tìm anh là để giúp anh, cũng để giúp chính tôi, tôi biết trong núi có một món báu vật rất lớn, chúng ta cùng ởđi tìm đi. "



"Của báu á?"



"Phải, hơn ba mươi năm trước, có một người giàu có đề phòng gia sản xảy ra chuyện xấu nên đã đem ra ngoài giấu ở đâu đó. Ngày đó tôi vô tình nhìn thấy được bí mật này trong ngôi nhà tranh, anh Văn Tùng, ngọn núi lớn thế, chỉ dựa vào sức của một mình tôi thì không biết phải tìm đến bao giờ, đông người thì sức lớn hơn, đợi đến khi tìm được kho báu rồi, chúng ta có thể cùng nhau hưởng.



Triệu Văn Tùng vừa nghe là biết đây là một tin tốt vô cùng.



"Hồng Anh, em chắc đấy là sự thật chứ. "



"Đương nhiên là thật rồi, anh Văn Tùng, chính tôi đã đi và đã tìm rồi, nhưng sức tôi có hạn, tôi nói tin này cho anh biết vì tôi tin tưởng anh. "



Triệu Văn Tùng không phải kẻ ngu ngốc, trước đó Lý Hồng Anh thờ ơ hờ hững với anh ta, bây giờ lại bằng lòng chia sẻ kho báu với anh ta, tất nhiên là vì lợi dụng được anh ta.



Thôi không sao, anh ta cũng có cơ hội lấy món kho báu đó, cả hai bọn họ cùng có lợi.





Chuong 725: Loi Dung Lan Nhau 2


Chuong 725: Loi Dung Lan Nhau 2



Chuong 725: Loi Dung Lan Nhau 2



"Hồng Anh, anh rất muốn giúp em, nhưng em biết đấy anh vẫn còn thích em, anh muốn nghe chính miệng em hứa với anh, đợi em với Lưu Ái Quốc ly hôn rồi em sẽ ga cho anh."



"Được thôi, anh Văn Tùng, tôi hứa với anh."



Lý Hồng Anh đồng ý một cách rất dứt khoát, đợi tìm được dây chuyển đá Kê Huyết rồi, chắc chắn sẽ đá anh đi thật xa.



Thật ra Triệu Văn Tùng cũng không quan tâm nhiều, dù sao thì giúp Lý Hồng Anh cũng là đang giúp chính mình, đợi anh ta lấy được kho báu rồi thì không cần phải lo là không tìm được phụ nữ.



Đương nhiên, có Lý Hồng Anh bằng lòng sẵn thì tốt nhất.



"Khi nào thì chúng ta đi?”



"Đi luôn bây giờ đi. Nhưng mà tôi vẫn chưa ly hôn với Lưu Ai Quốc, hai chúng ta chỉ là quan hệ đồng hương trong mắt người ngoài, không thể cùng nhau lên núi. Thế này đi, tôi cho anh biết địa chỉ, chúng ta chia ra đi hai đường, hợp lại với nhau ở điểm đích. "



"Được. "



Hai người lên kế hoạch xong thì tách ra hành động.



Sau hai tiếng, bọn họ đã gặp nhau ở hẻm núi thứ sáu.



Nhưng khổ sở hành hạ cả ngày trời, thế mà bọn họ chẳng tìm ra được gì, chỉ có thể hậm hực đi về nhà.



Thoáng cái đã qua năm sáu ngày, ngày nào Lý Hồng Anh và Triệu Văn Tùng cũng lén lút lên núi tìm của báu, kết quả đều hệt như trước, vẫn không thu hoạch được gì.



Tương tự như vậy, bên phía Lạc Tĩnh Nghiên, Hắc Hỗ và Bàn Hỗ mãi không bỏ cuộc đi tìm kiếm dây chuyền đá Kê Huyết, trong may ngày nay, hai bọn chúng lật tung khắp cả ngọn núi, nhưng kết quả mà chúng có được cũng giống hệt như Lý Hồng Anh.



"Chủ nhân, xem ra sợi dây chuyền đó vốn không ở trong núi, thế thì làm sao chúng ta tìm kiếm tiếp được đây?" Hắc Hỗ ngang cái đầu nhỏ lên hỏi Lạc Tĩnh Nghiên.



Lạc Tĩnh Nghiên thở dài khe khẽ: "Không có thì thôi vậy, từ hôm nay trở đi hãy quên chuyện này đi, chúng ta nên làm gì thì làm nấy, coi như chuyện này chưa từng xảy ra, tiếp tục sống cuộc sống của chúng ta như trước. "



Tất nhiên là trong lòng Hắc Hỗ thấy không cam, nó là một tay săn của báu cu khôi, cho tới tận bây giờ chưa từng nhận thất bại như Vậy.



Lạc Tĩnh Nghiên như đọc được tiếng lòng của nó: "Hắc Hỗ, dây chuyền không có ở trên núi, một là Trang Phi Phi giấu ở chỗ khác, cái này chúng ta không thể nào biết được, hai là đã bị nhặt đi rồi, đừng nghĩ nhiều quá, chúng ta không có không gian đó thì vẫn sống như thường thôi. "



"Dạ vâng, chủ nhân, vậy em sẽ không quan tâm đến chuyện dây chuyền nữa, em vào trong không gian của chị chơi với Bàn Hỗ. "



"Đi đi. "



Trong không gian, hai chú mèo đuổi bắt nhau trong vườn cây ăn quả, vừa thoải mái vừa thả lỏng.



Ủ hết mấy ngày, chuyện Lưu Ái Quốc bị thương cũng không giấu diem được, mấy người trong nhà đã cứu anh ta xuống núi lúc trước toàn là mấy kẻ có cái miệng sứt, đồn thổi khắp nơi chuyện Lưu Ái Quốc đi săn rồi bị thương, đồng thời nhanh chóng truyền ra khắp cả thôn. Cũng không bất ngờ gì khi Lạc Tĩnh Nghiên cũng nghe nói đến, người nào không biết chuyện thì đều tưởng Lưu Ái Quốc bị thương do đi săn, thoáng cái là cô đã đoán ra được, có thể nghĩ được là chắc chắc Lưu Ái Quốc đã bị Lý Hồng Anh dụ dỗ, giúp cô ta đi tìm đồ nên mới bị thương.



Nếu không thì những người ở đây đều biết trong núi sâu rất nguy hiểm, bình thường cũng không có ai dám vào.



Vườn rau trong sân lại thiếu nước, cô xách một cái thùng nước rỗng đến bên vườn rau, lây nước suối thần trong không gian ra, sau đó dùng bầu nước múc tưới vào trong vườn rau.



Phía bắc vườn rau chính là cây Hương xuân, tưới rau xong thì ngồi dưới tán cây Hương xuân nghỉ ngơi một lát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận