Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 943: Vượng Số Đào Hoa 3

Khi hai người thật sự thẳng thắn thành khẩn với nhau thì cô vợ bé nhỏ sẽ thẹn thùng hay sợ hãi đây?



Đến lúc đó chắc chắn anh sẽ vô cùng dịu dàng và cẩn thận với cô, anh sẽ cố gắng hết sức để săn Sóc cô.



Anh rơi vào trong niềm khao khát đẹp đẽ mà không thể tự thoát ra được, đợi đến khi tỉnh táo lại thì anh mới phát hiện ra hình như mình vừa mơ một giấc mơ vô cùng kiều diễm, dư vị đó kéo dài hồi lâu thì anh mới dần chìm vào giấc ngủ.



Lại một đêm nữa trôi qua, sáng sớm hôm sau khi anh và Triệu Quân vừa bước vào nhà ăn thì gặp được Lý Tuyết, để không dính dáng gì đến Lý Tuyết nên Triệu Quân vội vàng đẩy Tiết Ngạn Thần ra xa.



Sau khi nhìn thấy như vậy thì Lý Tuyết hơi bối rối, Triệu Quân có ý gì vậy chứ? Khi vừa nhìn thấy cô ta thì anh ấy đã đẩy Tiết Ngạn Thần ra xa, chẳng lẽ là anh ấy đã nhìn ra cô ta có ý với Tiết Ngạn Thần nên không muốn cô ta và Tiết Ngạn Thần ở bên nhau?



Cô ta muốn theo duoi Tiết Ngạn Thần thì liên quan gì đến Triệu Quân chứ?



Hừ, cô ta vẫn cứ muốn đến gần Tiết Ngạn Thần hơn đấy.



Thế là sau khi ăn cơm xong thì cô ta cầm lấy cặp lồng và cố ý tiếp cận Tiết Ngạn Thần.



Cô ta muốn đến gần Tiết Ngạn Thần hơn, mặc kệ là có va vào Tiết Ngạn Thần hay làm đổ cơm vào người anh hay là chính Tiết Ngạn Thần lại làm đổ cơm của anh lên người cô ta thì điều này cũng có thể tạo cơ hội để họ tiếp xúc gần hơn thêm một bước.



Tiết Ngạn Thần và Triệu Quân cũng đã lấy cơm xong, thế là Lý Tuyết cố tình đi nhanh về phía họ.



Khi Tiết Ngạn Thần và Triệu Quân cầm cặp lồng vừa đi vừa trò chuyện thì cô ta làm như vô tình đi ngang qua còn đôi mắt thì cố ý nhìn đi hướng khác, sau đó cô ta hấp tấp va vào người Tiết Ngạn Thần.



Ôi! Chỉ trong chốc lát, cặp lồng cơm nóng hổi mà Lý Tuyết vừa đóng gói xong đổ hết lên người của Triệu Quân, may mà bây giờ đang là mùa đông nên người nào cũng mặc quần áo rất dày nên Triệu Quân mới không bị cơm nóng làm bỏng, nhưng trên quần áo của anh ấy dính đầy vệt cơm trắng vẫn còn đang bốc khói.



Lý Tuyết nhìn khói trắng bốc lên từ trên người Triệu Quân mà đóng băng tại chỗ.



Vừa rồi rõ ràng mục tiêu của cô ta là Tiết Ngạn Thần mà, cô ta cũng đã tiến lên và va vào Tiết Ngạn Thần nhưng tại sao mới chớp mắt mà đã đổ cơm lên người Triệu Quân rồi?



Mà lúc này Triệu Quân cũng không có tâm tình đâu để truy cứu trách nhiệm của cô ta, anh ấy chỉ muốn tránh thật xa khỏi người phụ nữ này, không muốn de người phụ nữ này làm phiền anh ấy nữa.



Mỗi ngày đều ngồi đối diện ăn cơm không nói đi nhưng anh ấy mới tránh mặt hai ngày thì cô ta đã dùng đến loại mánh khóe này rồi.



Nghĩ mà xem, xem ra anh ấy buộc phải nói với cô ta chuyện mình có người yêu rồi mới được.



Lý Tuyết vô cùng phiền muộn vì đã va nhằm đối tượng, bây giờ cô ta đã khiến cho cả người của Triệu Quân dính đầy cơm, cô ta cần phải giải quyết chuyện này trước mới được.



Nếu như cô ta không quan tâm thì người khác sẽ nói cô ta thô lỗ không biết điều, như vậy sẽ ảnh hưởng đến hình tượng tốt đẹp mà cô ta đã gây dựng.



Cô ta vội vàng nhận sai với Triệu Quân: "Xin lỗi, xin lỗi đồng chí. Tôi... vừa rồi tôi không nhìn kỹ nên không can thận va phải anh, tôi không có ý làm vậy đâu."



"Không sao, không sao.”



Triệu Quân vội vàng xua tay.



"Tôi... để tôi tìm đồ lau giúp anh."



Lý Tuyết nghĩ đến miếng giẻ lau ở trong bếp của nhà ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận