Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 733: Kẻ Tới Không Có Thiện Chí 2

Trang Phỉ Phỉ cười khẩy: "Lý Hồng Anh, đừng tưởng là cô có thể nắm cán tôi được mãi, tôi chẳng thua gì cô hết. Cùng lắm thì chúng ta cá chết lưới rách, tiếc là cô vẫn còn cơ hội khóa không gian lại kia mà, cứ thế mà chết đi thì lại hơi oan uỗng một chút đấy."



Vừa rồi Lý Hồng Anh bị Trang Phi Phỉ cứa cho một phát, cô ta đã vô thức tránh né Trang Phi Phi.



Thật ra Trang Phi Phi cũng không ra tay quá ác liệt với cô ta, chỉ cắt tay áo của cô ta thành một đường, da thịt bên trong bị đút, không chảy quá nhiều máu, đây là ân oán cá nhân của họ vì chút chuyện nhỏ này mà cô ta đi tìm Đại đội trưởng để tố cáo Trang Phi Phi thì chỉ sợ Đại đội trưởng sẽ không quan tâm.



Nói thế thì người trong thôn đánh nhau, chỉ cần không chết người hoặc là bị thương tích gì quá nặng thì cũng sẽ không có quan chức nhà nước nào quan tâm đến cả.



"Trang Phi Phi, cô nhớ kỹ cho tôi, nếu cô dám gạt tôi, tôi sẽ không tha cho cô đâu. Cho dù tôi không thể dùng vũ lực để làm gì cô, tôi cũng sẽ dùng những cách khác để trị cô."



"Lý Hồng Anh, gặp phải cô ở đây là chuyện xui xẻo nhất của tôi đấy. "



Chuyện khiến Trang Phỉ Phỉ hối hận nhất, chính là gặp Lý Hồng Anh ở đây, ngay từ đầu còn làm bạn với Lý Hồng Anh, cuối cùng Lý Hồng Anh lại trở thành người gây ra tổn thương sâu sắc nhất cho cô ta.



"Trang Phi Phi, đừng nói như bản thân cao thượng lắm vậy, đùa giỡn trêu ngươi người khác rất hèn hạ đê tiện, sở dĩ lúc trước cô chịu làm bạn với tôi, còn không phải vì cô muốn tiếp cận Lục Thừa Dã à, cô muốn lợi dụng tôi để đạt được mục đích của chính cô, thật ra cô cũng là người có lòng dạ không sạch sẽ, hai chúng ta kẻ tám lạng người nửa cân thôi.



Cô nói cô xui, hiện tại tôi cũng thua gì cô đâu, hừ, còn không phải do cô hại à. Nếu lúc đó cô không đem bỏ dây chuyền đá Kê Huyết thì sao bà đây phải đi tìm cực khổ đến thế này?"



"Lý Hồng Anh, cô đúng là bị khùng mà!”



Lý Hồng Anh không trả lời nữa, cô ta biết không hỏi ra được nguyên do ở đây, cô ta hừ một tiếng rồi quay người bỏ đi.



Cô ta quay lại nhà họ Lưu, mẹ Lưu và Lưu Ái Quốc đều còn đang ở trong bệnh viện, trong nhà trống hoác, tính thời gian thì Lưu Ái Quốc cũng sắp xuất viện rồi.



Không tìm được dây chuyền đá Kê Huyết, cô ta nên làm gì đây?



Tính toán mọi cách lâu nay, bố trí từng bước một, chẳng lẽ tất cả mọi cố gắng của cô ta đều phải như nước chảy ra biển đông, lãng phí một cách vô ích hay sao?



Bôn ba bao nhiêu ngày, thất bại không biết bao nhiêu lần khiến cả thể xác lẫn tinh thần cô ta đều mệt mỏi, vừa vào nhà là lập tức đổ ap lên giường một cách vô lực.



Sau khi nằm xuống, đầu óc của cô ta vẫn liên tục xoay chuyển không ngừng, cô ta vẫn không bỏ qua chuyện này được, cô ta nằm suy nghĩ một lúc thật lâu, cô ta không bắt chet được Trang Phi Phỉ, còn tìm nữa cũng không phải là cách.



Bỗng nhiên, trong đầu cô ta nảy ra vang sáng, lại có kế hoạch mới.



Chắc chắn chuyện này phải có sự tham gia của hệ thống trên người cô ta, cô ta lập tức dùng suy nghĩ để gọi hệ thống: [Hệ thống, hệ thống, ra đây nhanh lên!]



Lúc này gọi một tiếng là hệ thống trả lời ngay.



[Da, kí chủ, tôi đây. ]



[Hệ thống, đến giờ tao vẫn chưa tìm được viên đá Kê Huyết mà Trang Phi Phi đã đem bỏ, cũng không biết đến bao giờ mới tìm ra được. Vì chuyện này mà Lưu Ái Quốc và Triệu Văn Tùng đều bị lợn rừng cắn đầy thương tích, ngay cả chính tao suýt chút cũng bị lợn rừng tấn công. Tao chỉ sợ mình mà còn tìm như thế nữa thì không tìm được không gian, mà còn khiến bản thân lún sâu vào, cuối cùng được một mắt mười.



Hệ thống, tao định sẽ tạm thời dừng tìm kiếm dây chuyền đá Kê Huyết, hoặc nói cách khác, không định tìm gap như vậy nữa. Nhưng tao cảm thấy không cam lòng, hay là mày tìm cho tao một mục tiêu mới đi, để tao đi cướp thêm một không gian nữa. ]





Chuong 734: C6YLai Gan 1


Chuong 734: C6YLai Gan 1
Bạn cần đăng nhập để bình luận