Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 1063: Không Cánh Mà Bay 1

Hồ béo không dám bộc lộ bản lĩnh thực sự của mình ở trong nước, sợ sẽ liên lụy đến chủ nhân, nhưng trước mặt những người này không cần phải che giấu.



Nó không cần Lạc Tĩnh Nghiên động tay, nó lao vào, móng vuốt nhỏ tát bồm bộp vào những binh lính đó, động tác nhanh nhẹn, chỉ dùng thời gian chưa đến mười giây liền đánh ngã hơn hai mươi người lính bảo vệ lăn ra đắt.



Những binh sĩ dó thậm chí còn không kịp nhìn thấy là thứ gì đánh ngất họ, cũng không kịp nghĩ ra tại sao các chiến hữu của mình đột ngã lăn ra đất, họ nhiều nhất chỉ nâng súng lên, chưa kịp nhả đạn thì đã thấy đầu nặng trịch, cũng hôn mê luôn, ngã xuống đắt.



Hồ béo đánh ngất bọn họ xong, nhanh chóng để Hắc Hỗ kiểm tra trong kho lương thực còn có hệ thống cảnh báo không, nếu có thì lập tức hủy đi.



Đợi cho mọi chướng ngại đều được loại bỏ sạch sẽ, bèn báo cáo cho Lạc Tĩnh Nghiên, cô an mình đợi trong không gian có thể thu toàn bộ chỗ lương thực đó vào trong không gian.



"Chủ nhân, còn có vũ khí và pháo đạn của chúng nữa."



"Di tiếp tục thu vào." Những người bảo vệ kho vũ khí còn nhiều hơn những người bảo vệ kho lương thực, nhưng người có nhiều hơn nữa cũng không làm khó được Hổ béo, Hỗ béo vẫn theo cách cũ, bốp bốp, bốp bốp, vô ảnh cước của mèo tung ra, các ngươi có nhiều người hơn nữa cũng sẽ bị ta xử lý.



Lạc Tĩnh Nghiên thừa cơ thu vũ khí đạn dược về, toàn bộ đưa vào trong không gian.



"Hồ béo, Hắc Hồ, mục tiêu hôm nay của chúng ta đã hoàn thành, quay về thôi. "



Lạc Tĩnh Nghiên đã từng đến đây, cô chỉ cần để cho những con mèo lưu ý đến chỗ này, nếu như đối phương lại vận chuyển lương thực và vũ khí mới tới, lúc nào cô cũng có thể tới lấy.



Lạc Tĩnh Nghiên và Hắc Hỏ, Hỗ béo quay trở về nơi đóng quân bên mình xong, thì để Hắc Hỗ và Hổ béo quay trở về không gian của chính mình.



Cô suy nghĩ đến một chuyện, nếu mình đã có thể lấy lương thực và vũ khí từ bên phía quân địch, nếu lại có thể đưa lương thực và vũ khí đó về bên phía mình thì càng tốt.



Nhưng kiểu dáng mẫu mã, tính năng của những vũ khí đó hoàn toàn không giống với bên mình sử dụng, phía trên còn có đóng dấu thép quốc gia chế tạo, cho dù là chiến sĩ bình thường cũng có thể phân biệt được vũ khí này không phải là của bên mình. Tạm thời không nghĩ ra lý do gì hợp lý để lấy số vũ khí đó ra sử dụng, nhưng có thể khiến kẻ thù không có lương thực để ăn, không có vũ khí để dùng, chuyến đi này coi như rất đáng giá.



Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, Nạp Luân còn đang chìm trong mộng thì bị cấp dưới gọi dậy.



"Chủ soái, không hay rồi, lương thực và vũ khí của chúng ta trong một đêm biến mất hết rồi. Ôi, không, không phải là một đêm, cũng chỉ trong thời gian nửa đêm, lương thực và vũ khí toàn bộ đều biến mắt."



Nạp Luân giật mình, mới đầu còn cho rằng cấp dưới nhằm, hắn đứng dậy năm lấy cổ áo cấp dưới: "Ngươi nói linh tinh gì thế, lương thực và vũ khí đều có người chuyên nghiệp canh gác, làm sao lại có thể biến mắt?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận