Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 657: Hành Vi Khác Thường 1

Chuong 657: Hanh Vi Khac Thuong 1



Mãi đến khi cô tan làm rời khỏi quán rượu đi về nhà, trên đường đi đúng lúc gặp được các xã viên khác tan làm về từ ngoài ruộng, những xã viên đó tụm năm tụm ba đi chung với nhau, tốp nào tốp nấy đang bàn tán về chuyện gì đó.



Ven đường cũng có máy người phụ nữ xúm lại với nhau, hình như cũng đang châu đầu ghé tai đồn thổi, mỗi lần Lạc Tĩnh Nghiên nhìn thấy những trường hợp như thé, trên cơ bản thì chắc hẳn là trong thôn đã xuất hiện chút tin tức gì đó khá lớn.



Ví dụ như vợ nhà nào đó vụng trộm với đàn ông, chồng nhà ai hái hoa bắt bướm trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài bị người ta bắt gian tại chỗ, nếu không nữa thì chính là gia tộc nào kéo bè kéo lũ đánh nhau với gia tộc nào, đánh người ta bị thương nặng, hoặc là có người chết đuối, vân vân.



Mấy bà thím đó mạnh ai nay nói chuyện rất hăng, nhìn nét mặt ai cũng khá là sợ hãi và nghiêm trọng, cô đoán chừng không phải là mấy chuyện đồn thổi kiểu hiện trường bắt gian, vì khi mấy tốp đàn bà con gái nói về những tin đồn đó, mặt ai cũng có nét châm chọc hết.



Nếu nhắc tới trùm tin đồn thì phải nhắc đến Giang Mãn Nguyệt.



Giang Mãn Nguyệt tam làm chung với Tôn Điềm Điềm, vốn dĩ thì đường về trại thanh niên trí thức không cần phải đi ngang qua quán rượu, nhưng Giang Mãn Nguyệt muốn nói cho Lạc Tĩnh Nghiên biết tin tức mà mình nghe được ngoài ruộng nên vòng qua đó nói.



Tôn Điềm Điềm không nhiều chuyện như cô ấy nên về trại thanh niên trí thức trước, cô ấy đi tìm Lạc Tĩnh Nghiên một minh, không gặp Lạc Tĩnh Nghiên ở quán rượu nên đi tìm dọc theo đường về nhà của Lạc Tĩnh Nghiên.



Sau khi cô ấy nhìn thấy Lạc Tĩnh Nghiên thì vội vàng chạy đuổi theo, thở hồng hộc túm lấy Lạc Tĩnh Nghiên: "Tĩnh Nghiên, trong đại đội có tin mới cậu có nghe nói đến chưa. "



Lạc Tĩnh Nghiên thấy cô ấy vừa nói chuyện vừa thở dốc: "Cậu đừng có gấp, tin gì, đợi cậu nghỉ ngơi một chút rồi từ từ hẳn nói. "



"Tinh Nghiên, chúng ta vừa đi vừa nói đi. Để mình cho cậu biết một tin quan trọng, Lý Hồng Anh bị người ta đập đầu rồi đó. " Cô ấy nói, để phù hợp với tình hình mà còn cố tình bày ra vẻ mặt hết sức khoa trương, giật cả mình.



"oO Sau khi Lạc Tĩnh Nghiên nghe thấy thế thì cũng thật sự hoảng hốt, trước hết là cô nhớ lại lúc mình nhìn thấy Trang Phi Phi hồi giữa trưa, bộ dạng khiếp hồn khiếp vía đó của Trang Phỉ Phi, cộng thêm việc Trang Phi Phi với Lý Hồng Anh vì tranh giành không gian ma trở thành kẻ thù không đội trời chung, cô kết luận Lý Hồng Anh đã bị Trang Phi Phi đập đầu.



Chà, vở kịch chó căn nhau tranh mỗi cũng ngoạn mục quá chứ.



Không biết rốt cuộc là Lý Hồng Anh còn sống hay đã chết rồi.



Giang Mãn Nguyệt tiếp tục nói cho Lạc Tĩnh Nghiên biết nội dung quan trọng trong tin tức này: "Hồi trưa Lý Hồng Anh được người ta phát hiện nằm dưới đất, cái đầu của cô ta bị đập toét ra, ôi trời, thủng cả một lỗ cơ đấy. Cả khu đất đó toàn là máu với óc, khiếp lắm. Haiz, cũng không biết là đã bị ai đập đầu, các dân làng đều không ai nhìn thấy hung thủ, chắc Lý Hồng Anh phải chết một cách vô ích rồi.



Theo mình biết, hình như là cô ta có thù hằn với mẹ chồng của cô ta, nhưng mà cô ta với mẹ chồng toàn cự cãi xô xát nhỏ nhặt thôi, chắc không tới mức giết cô ta đâu. Với lại mẹ chồng của cô ta mà có giết cô ta thì giết trong nhà là được rồi, cần gì phải lôi ra ngoài đường?"



"Cho nên, chắc không phải là do mẹ chồng của cô ta làm. "



"Vậy thì sẽ là ai?"



"Chắc là cô ta có kẻ thù nào đó khác, cậu không biết được đâu. "



Giang Mãn Nguyệt gật đầu: "Nói cũng đúng, mình cũng đâu thể biết được hết bí mật của người khác. "
Bạn cần đăng nhập để bình luận