Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 481: Hắc Hổ Được Tan Tỉnh 3

Thế là cô ta nhân cơ hội thim Hồ đang chuyển gạch thì bước tới đá một hòn đá nhỏ, thím Hồ không nhìn được dưới chân và vô tình giãm phải hòn đá này nên trượt chân một cái khiến trọng tâm cơ thể không ổn định, ngã thẳng xuống đất, gạch ngói trong tay bà ta rơi lả tả, có ba viên đập trúng vào chân Hồ Tam Cường khiến Hồ Tam Cường đau đến mức hét lên đau đớn.



Nhưng Hồ Tam Cường vừa nhìn thấy rõ ràng là Trang Phi Phi gây chuyện, cố ý đá hòn đá nhỏ làm mẹ anh ta bị ngã.



"Mẹ, vừa rồi người phụ nữ này cố ý đá hòn đá nhỏ dưới chân mẹ nên mới làm cho mẹ bị ngã. Mẹ à, cô ta muốn hại chúng ta."



Thim Hồ nghe Hồ Tam Cường nói như thế thì ngay lập tức nổi giận, ngay khi sức lực mạnh mẽ của bà ta vừa trỗi dậy thì bà ta đứng dậy khỏi mặt đất, chạy vài bước đến trước mặt Trang Phi Phi và 'bốp', bà ta cho Trang Phi Phi một bạt tai, đồng thời dùng tay kia nắm lấy tóc Trang Phỉ Phỉ và dùng Sức giật mạnh.



"Con khốn kia, dám làm chuyện nham hiểm sau lưng bà già này, tôi thấy cô chán sống rồi."



Trang Phỉ Phỉ cũng không kém cạnh gì, tất nhiên không thể để cho thím Hồ đơn phương đánh mình, cô ta cũng trở tay tát thim Hồ một cái, đồng thời giơ tay giật tóc và xé quần áo của thím Hà.



'Bốp', thím Hồ lại giơ tay tát cô ta một cái, sau đó hai người lao vào đánh nhau.



Hồ Tam Cường ở bên cạnh chắc chắn là giúp đỡ thim Hồ, anh ta chẳng phân biệt là nam hay nữ, chỉ cần là người chống lại bọn họ, dù họ là người già yếu, bệnh tật hay tàn tật thì anh ta cũng hung hăng cho người đó một bài học. Mà đối với những người yếu hơn anh ta thì có khi anh ta lại càng tàn nhẫn hơn hơn, còn người mạnh hơn anh ta thì cùng lắm anh ta sẽ ngoan ngoãn cầu xin tha thứ, đây cũng là một hình mẫu điển hình của người chuyên bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh. Anh ta cũng lao tới ngay lập tức và thượng cẳng chân hạ cẳng tay chống lại Trang Phi Phi.



Trên người Trang Phỉ Phỉ cũng không có chút sức lực nào, ngay cả thím Hồ mà cô ta cũng không đánh lại thì huống chi là một người có cơ thể khỏe mạnh như Hồ Tam Cường.



Còn chưa được vài hiệp thì cô ta đã không chống đỡ được nữa, cắn một cái vào cổ tay thím Hồ khiến cổ tay thím Hồ chảy máu và buông cô ta ra, cô ta chỉ có thể thoát khỏi sự đánh đập của hai người kia, bỏ chạy một cách chật vật.



Cả người Trang Phi Phi đau đớn quay về khu nhà ở của thanh niên trí thức, cô ta mới vừa bước vào khu nhà của thanh niên tri thức thì đúng lúc gặp được Lạc Tĩnh Nghiên, Lạc Tĩnh Nghiên vẫn giữ nguyên vẻ mặt bình tĩnh kia, chỉ nhìn liếc qua cô ta một cái rồi dời tầm mắt đi.



Cô ta trở lại phòng và soi gương thì phát hiện trên mặt không chỉ có dấu đỏ của thím Hồ mà trên cổ còn có hai vết bị thím Hồ cào khiến máu chảy đầm đìa.



Cô ta âm thầm nắm chặt chiếc gương trong tay.



Mẹ con nhà họ Hồ đánh mình thành như vậy thì thù này nhất định phải báo.



Lạc Tĩnh Nghiên không còn gạch mộc nhưng cô không có ý định từ bỏ kế hoạch xây nhà. An sáng xong, cô lại đi tìm hai thợ gạch ngói đã giúp cô đúc gạch mộc, đề nghị đặt mua một ít gạch mộc của bọn họ, bọn họ có thể làm xong gạch mộc trước rồi để trong nhà bọn họ, trước tiên Lạc Tĩnh Nghiên đặt cọc cho bọn họ mỗi người một đồng tiền, đến lúc cô cần dùng đến thì bọn họ giao hàng và cô sẽ trả cho bọn họ số tiền còn lại.



Trước khi giao hàng, bất kể là gạch mộc bị vỡ hay bị trộm thì tất cả mọi tổn thất đều do các thợ gạch ngói tự gánh chịu, Lạc Tĩnh Nghiên cũng không cần lo lắng chuyện gạch mộc đột nhiên bị mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận