Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 814: Tác Dụng Của Uy Hiếp 2

Chuong 814: Tac Dung Của Uy Hiếp 2



“Tĩnh Nghiên, không nói chuyện này nữa, chúng ta nói chuyện khác đi. Cậu kể mình nghe Trang Phi Phỉ đánh nhau với người phụ nữ kia ai thắng ai thua, Trang Phi Phỉ có bị đánh thành đầu heo không”



"Đầu rất chật vật, không tới mức thành đầu heo nhưng cũng loạn như cái 6 gà."



"Ha ha ha ha.”



Hai người vừa đi vừa trò chuyện, bắt tri bất giác đã tới cửa nhà Lạc Tĩnh Nghiên. Tiết Ninh Nam đang ngồi ở cửa nhà Trang Phi Phỉ chờ Trang Phi Phi đi làm vê. Cô ta chưa chờ được Trang Phi Phi, nhưng lại thấy Lạc Tĩnh Nghiên trở về. Mà người phụ nữ bên cạnh Lạc Tĩnh Nghiên chính là người phụ nữ đã lừa gạt cô ta ở khu nhà của thanh niên trí thức hôm nay.



Nếu không phải người phụ nữ này nói sai địa chỉ cho cô ta, cô ta cũng không tưởng làm Lạc Tĩnh Nghiên là Trang Phi Phi, cũng sẽ không đánh nhau với Trang Phỉ Phỉ làm cho hai bọn họ đều chịu thiệt.



Cô ta phải tính số với người phụ nữ này!



Cô ta đứng lên vọt tới trước mặt Giang Mãn Nguyệt:



"Hôm nay cô cố ý nói sai địa chỉ nhà cho tôi, làm tôi nhận sai người, còn đánh nhau với thanh niên trí thức Trang. Tôi phải bắt cô trả giá cho hành vi của mình."



Cô ta không nuốt trôi cơn giận này, vươn tay muốn đẩy Giang Mãn Nguyệt. Nhưng tay cô ta còn chưa đụng tới người Giang Mãn Nguyệt thì cổ tay đã bị Lạc Tĩnh Nghiên giữ chặt, đẩy cô ta qua một bên.



Giang Mãn Nguyệt nói: "Tôi vốn muốn nói tòa cô muốn tìm ở bên cạnh tòa nhà đó, ai bảo cô sốt ruột không nghe hết."



"Cô nói bậy, lúc đó cô không nói như vậy.”



"Tôi nói như vậy." Giang Mãn Nguyệt không chịu thừa nhận.



Tiết Ninh Nam tức đến phát run: "Sao hai người nói chuyện không chịu chút trách nhiệm gì vậy?”



"Tôi nói chuyện rất có trách nhiệm, là cô không có trách nhiệm với lỗ tai của cô. Cô nghe lầm còn trách ai?” Giang Mãn Nguyệt nhướng mày nói với cô ta.



Tiết Ninh Nam tạm thời không cách nào cãi lại Giang Mãn Nguyệt. Cô ta chỉ vào Giang Mãn Nguyệt và Lạc Tĩnh Nghiên.



"Tôi biết rồi, vì hai người các cô là một giuộc nên cô mới giúp đỡ cô ta như vậy.”



Giang Mãn Nguyệt cho cô ta một ánh mắt xem thường làm câu trả lời.



Lạc Tĩnh Nghiên nói “Mãn Nguyệt, nói với cô ta cũng vô nghĩa, cậu vào nhà mình ngồi chút đi."



Giang Mãn Nguyệt đột nhiên nhớ ra nay tới lượt mình nấu cơm ở khu nhà của thanh niên trí thức nên vội vàng tạm biệt Lạc Tĩnh Nghiên rồi rời đi.



Để Tiết Ninh Nam và Lạc Tĩnh Nghiên lại. Lạc Tĩnh Nghiên vốn định về nhà nấu cơm, Tiết Ninh Nam lại ngăn cô lại.



"Tôi cho cô cơ hội cuối cùng, cô phải đồng ý chia tay Ngạn Thần. Nếu cô không làm, tôi có rất nhiều cách để ép cô phải thỏa hiệp?"



"Cách gì?" Lạc Tĩnh Nghiên liếc xéo cô ta: "Cứ việc nói ra."



Tiết Ninh Nam nở nụ cười đắc ý: "Tôi biết ba mẹ cô ở bên chuông bò, tôi đoán cô nhất định sẽ giấu giếm quan hệ của các người với người dân ở đây. Cô nói xem, nếu tôi công khai mối quan hệ này ra ngoài, người dân thôn này sẽ đối xử với cô như nào?"



Lạc Tĩnh Nghiên đã không để tâm nữa, ai bảo Tiết Ninh Nam chậm một bước làm gì. Tin tức này đã truyền ra ngoài, sự uy hiếp của cô ta không còn bất kì tác dụng nào nữa.



"Tùy ý, cô muốn nói thế nào thì cứ nói đi." Lạc Tĩnh Nghiên lười biếng trả lời.



Tiết Ninh Nam cho rằng cô ta đang giả vờ bình tĩnh: "Cô không chút để ý gì à?"



“Tôi nói cô cứ tùy ý.” Lạc Tĩnh Nghiên bỏ qua những lời này đi về nhà. Tiết Ninh Nam dậm chân tại chỗ nhìn bóng dáng cô, rốt cuộc cô ta phải làm sao để bắt chẹt được Lạc Tĩnh Nghiên đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận