Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 929: Hỏi Kết Quả 2

Lạc Tĩnh Nghiên nếu chỉ có một mình thì sẽ cưỡi Hắc Hỗ xuống núi, còn bây giờ, lại cảm thấy chủ ý của bà nội không tôi nha.



"Bà nội, cháu không có vấn đề gì”.



"Cháu cũng không ạ, không phải chỉ là lăn xuống thôi à, cứ coi mình như quả trứng lăn xuống là được, hahaha”.



Bà nội Tiết nằm xuống trước tiên: "Bà nội lăn trước, hai cháu theo sau nhé”.



Tiếp đến là Lạc Trường Thiên nằm xuống " Em cũng lăn đây, chị theo sau nhé”.



Chỉ còn lại Lạc Tĩnh Nghiên, bên cạnh là Hắc Hỗ.



[Chủ nhân, cô lăn dil]



[Hu?]



[Không phải, chủ nhân, tôi nói cô cũng lăn dil]



[A?



Con mèo nhỏ muốn dùng chân che miệng, [Chủ, chủ nhân, cô có lăn không?]



Lúc này, bà nội Tiết và Lạc Trường Thiên cũng đã lăn được nửa sườn dốc rồi.



Lạc Tĩnh Nghiên cũng nằm xuống [Hắc Hỗ, chúng ta cùng lăn đi]



[Cũng được, chủ nhân. Tôi đã nằm xuống rồi].



[Một, hai, ba, Hắc Hồ, bắt đầu!] Cả hai cũng bắt đầu lăn xuống.



Dùng cách này xuống núi quả nhiên vừa tiết kiệm thời gian lại tiết kiệm sức lưc, sau khi bọn họ về đến nhà, Lạc Tĩnh Nghiên đun nước nóng chuẩn bị vặt long chim trĩ.



Bà nội Tiết đã nhúng chim trĩ vào chậu, nước vừa sôi cần thêm chút nước lạnh để tránh nhiệt độ nước quá cao lột hỏng da chim.



Sau khi nhúng con chim trĩ vào nước nóng, lỗ chân long trên mình nó sẽ nở ra, sẽ dễ dàng vặt long hơn.



Bà nội Tiết và Lạc Trường Thiên cùng nhổ sạch lông con chim, bà cụ còn tự tay làm phẫu thuật đường ruột cho nó. Nhiệm vụ hầm gà cuối cùng được giao cho Lạc Tĩnh Nghiên.



Nồi chim trĩ đang được ham, mùi hương thơm ngon lan ra khắp căn phòng.



Bà nội Tiết quanh năm ở tại Bắc Kinh, rất ít được ăn đồ dân giã, lại thêm tay nghề của cháu dâu cực tốt, mùi đồ ăn làm đám sâu trong bụng bà cụ đều ngọ nguậy không thôi, càng làm lòng bà ngứa ngáy nôn nóng.



Bà cụ phụ trách thêm củi lửa, cố gắng thêm củi vào đáy nồi với hy vọng thịt chim trĩ chín nhanh hơn.



Lạc Tinh Nghiên nói: "Bà nội, không cần ham lửa quá to đâu, không phải cứ lửa to là thịt chín nhanh, lửa nhỏ từ từ hầm thì thịt chim mới từ từ chín từ trong ra ngoài ạ.



Để xoa dịu mấy con sâu trong bụng bà cụ, cô đành lấy ra vài cái bánh đậu xanh đưa cho bà.



"Bà nội, nếu bà đói rồi thì ăn cái này đi ạ".



Bà nội Tiết nhận lấy, ăn hai miếng, phần nào có thể giải quyết được niềm háo hức của bà cụ với con chim trĩ.



Buổi trưa, Lạc Trường Thiên và Lạc Tĩnh Nghiên nhường hết thịt chim trĩ cho bà nội Tiết ăn, bọn họ quanh năm ở đây thường ăn thịt chim trĩ rồi, còn đối với bà nội Tiết thì đây đúng là hàng hiếm nha.



Bà nội Tiết hôm nay cũng coi như được ăn uống no nê, lại bắt đầu nghĩ xem lần sau có thể bắt được thỏ rừng hay là lợn rừng hay không.



Tham vọng của bà cụ ngày càng lớn nhai



Chỉ có điều hiện tại thì không thèm ăn lắm nữa, lại đợi hai ngày nữa đi.



cụ như thể mắc chứng tăng động, kể từ lần đi lên núi ấy thì ban ngày cũng rất ít có thể ở trong phòng.



"Tinh Nghiên, Trường Thiên, chúng ta ra ngoài chơi ném tuyết đi".



"Vâng”



Vì thế, người trong thôn lần đầu được nhìn thấy một bà lão chơi ném tuyết.



Bọn họ luôn cho rằng đấy là trò chơi của trẻ con, người lớn ai lại đi chơi trò đó chứ.



Nhưng bà nội Tiết không hề bị ảnh hưởng bởi tuổi tác, muốn chơi gì liền chơi đó, mấy bà cụ khỏe mạnh trong thôn cũng tham gia, vận động giãn gân cốt làm cho họ cảm thấy thoải mái hơn nhiều.



Sau đó còn có thêm nhiều bà lão đến góp vui, bà nội Tiết còn biểu diễn kungfu cho họ xem, trong phút chốc tất cả các bà lão đều trở thành fan cuồng của bà cụ.



"Em gái à, em lợi hại thế"
Bạn cần đăng nhập để bình luận